TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 11.2

Sáng hôm sau, chuông báo thức đánh thức cô dậy.

Lúc 7:30, xe giao hàng của hệ thống tới.

Khi kiểm tra nguyên liệu hôm nay, Thịnh Cửu ngẩn người: "Không có bột mì à?"

Vì quán có món mì trứng rau, nên bột mì là nguyên liệu được cung cấp hàng ngày. Món mì đều do cô tự nhào bột và làm bằng tay.

Hôm nay thấy không có bột mì, cô thắc mắc hỏi hệ thống.

[Những món trong thực đơn ban đầu được thiết kế để ký chủ có thể vận hành quán bình thường, kể cả khi không có khách dị giới. Nhưng hiện tại đã có khách dị giới, chúng tôi sẽ ngẫu nhiên bỏ một món trong thực đơn ban đầu.]

Nghe vậy, Thịnh Cửu nhìn lên bảng thực đơn nhỏ cô viết tay: "Nhưng hôm nay không có thịt cua, vậy tôi chỉ có thể bán cơm trứng jăm-bông à?"

[Ký chủ có thể chủ động tìm kiếm thịt cua.]

[Hơn nữa, chúng ta vẫn còn cháo hạt kê mà~]

Thịnh Cửu: ?

Nhưng cháo hạt kê đó là cô nấu cho bác dâu!

Dịch dinh dưỡng quý giá như vậy, cô sao có thể cho người khác dùng?

Đang định nói thêm thì điện thoại cô reo lên.

Là Thịnh Trạch Hiên gọi. Đầu tiên anh hỏi thăm xem bên chú út có tiếp tục gây chuyện không, rồi hỏi thêm có ai khác làm phiền cô không.

Sau khi hỏi han chuyện thường ngày, anh mới nhắc đến nguyện vọng của cô nằm giường bên cạnh: "Nếu quán có cháo, mà em có thời gian nấu thì cứ nhận lời. Nếu không tiện thì cũng đừng ép bản thân."

Hôm nay, trong số thực phẩm giao đến có hạt kê, củ mài và một túi kỷ tử.

Việc cô nằm giường bên cạnh cảm thấy tốt lên sau khi ăn cháo, phần lớn là nhờ vào dịch dinh dưỡng.

Nhưng Thịnh Cửu lại tiếc không nỡ cho.

Tuy nhiên, nếu từ chối...

Đó có thể là chút hy vọng sống duy nhất của những người như họ.

Thịnh Cửu không phải là người thánh thiện, cũng không quá rộng lượng.

Nhưng khi nghĩ đến cảnh bác dâu mình từng đau đớn thế nào, giờ lại nghe những lời của anh họ, cô có chút không nỡ.

Cô suy nghĩ một lát, không trả lời ngay, mà hỏi hệ thống trong lòng: "Cháo hạt kê định giá thế nào?"

[Không thêm nhân sâm và dịch dinh dưỡng: 38 tệ một bát. Thêm nhân sâm và dịch dinh dưỡng: 298 tệ một bát.]

Thịnh Cửu: ...

Cái giá này, trong mắt những người không hiểu chuyện, thật sự rất “hết hồn”!

Cuối cùng, cô nhanh chóng trả lời anh họ: "Cháo đó là em nấu đặc biệt cho bác dâu, quán tạm thời không bán."

Nghe vậy, Thịnh Trạch Hiên liền hiểu ra, nhanh chóng đáp lời. Anh cũng kể thêm rằng mẹ anh hôm nay tinh thần rất tốt, lát nữa khi bác sĩ tới kiểm tra, có lẽ sẽ sớm được xuất viện.

Nghe xong, Thịnh Cửu cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

Sau khi gác máy, tâm trạng Thịnh Cửu lại không thể bình tĩnh.

Một lúc lâu sau, cô lại hỏi trong lòng: "Nếu thực vật có chứa thành phần quan trọng của thuốc an thần, vậy có phải cũng có thực vật hoặc động vật chứa thành phần quan trọng của dịch dinh dưỡng không?"

1

0

1 tuần trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.