TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 22

"Thằng nhóc này đúng là võ sĩ trời chọn."

Huấn luyện viên Đường Tề chỉ vào bát thịt bò sống của Tống Úc nói: "Những người khác là bắt buộc phải ăn như vậy, chỉ có riêng cậu là thích ăn thôi."

Thịt bò sống trong bát cậu thái sợi nhỏ như tơ, màu đỏ tươi, tạo cảm giác thị giác cực mạnh.

"Ngọt lắm." Tống Úc cười nói, còn giới thiệu Yến Đường nếm thử.

Yến Đường từng ăn sashimi, nhưng chưa ăn thịt bò sống kiểu này bao giờ, cảm thấy nó hơi nguyên thủy quá. Nhưng cô lại là người cả tin, trước sự giới thiệu nhiệt tình của Tống Úc, cô đành nể mặt gắp một miếng thịt sống nhỏ bỏ vào miệng.

Hơi lành lạnh, mềm mềm, răng nghiền qua thớ thịt khiến da đầu cô hơi tê dại.

Không khó ăn, nhưng cũng không thể nói là ngon.

Theo lẽ thường, sự ác cảm với thịt sống khiến Yến Đường khẽ nhíu mày.

Tống Úc nhìn cô nhai kỹ nuốt từ từ, cố gắng nuốt xuống.

Môi cô vương chút màu đỏ nhàn nhạt, gương mặt vốn hơi thiếu sức sống bỗng trở nên sống động, giống như lúc nãy trên sàn tập.

Cậu không nhắc cô, mà lặng lẽ ngắm nhìn với tâm trạng vui vẻ như trước.

Ngày hôm đó kết thúc, Yến Đường cũng sắp mệt lả đi, trên đường về cô ngủ thϊếp đi luôn, lúc xe đến cổng trường vẫn là Tống Úc gọi cô dậy.

"Hôm nay vất vả cho cô giáo rồi, hiệu quả rất tốt."

Lúc xuống xe, Tống Úc rất ga lăng đỡ lấy tay cô.

Gió lạnh thổi qua, Yến Đường tỉnh táo hơn nhiều, cô nói với cậu: "Cậu mới là người vất vả, về nghỉ ngơi cho khỏe."

Cả ngày hôm nay cô chỉ vận động miệng lưỡi, còn Tống Úc lại thực sự phải tập luyện thể lực, họp phân tích lại trận đấu, đấu tập với các võ sĩ khác.

Vậy mà tinh thần cậu vẫn tốt như vậy, chỉ có thể nói chàng trai mười tám tuổi này đúng là chất lượng kim cương về mọi mặt.

Hơn nữa hôm nay Yến Đường cũng khá vui vẻ.

Công việc hôm nay rất thuận lợi, còn quen biết được một nhóm người cởi mở. Những điều mới mẻ này như được rót vào người cô, khiến tinh thần vốn ủ rũ của cô có được một chút sức sống hiếm hoi.

Nhưng không hiểu sao, chuyện tốt cô gặp được chẳng bao giờ kéo dài quá ba phút.

"Yến Đường!"

Một người từ trong cổng trường bước ra, vẫn là áo vest khoác ngoài áo phao đen, chạy lon ton đến trước mặt cô.

Dương Nhất Châu kéo tay cô: "Sao em muộn thế này còn ở bên ngoài?"

Anh ta nhanh chóng chú ý đến người bên cạnh Yến Đường, sững người một lúc rồi hỏi với vẻ không dám tin: "Em và người này có quan hệ gì? Hai người quen nhau à?"

Vừa rồi Yến Đường còn đang nói chuyện với Tống Úc, hai người đứng sát nhau, cửa xe vẫn mở, rõ ràng là cô vừa từ trên xe bước xuống.

Hôm đó Dương Nhất Châu còn tưởng anh chàng ngoại quốc này chỉ tình cờ đi ngang qua rồi xía vào chuyện người khác thôi, anh ta thừa nhận hôm đó mình có hơi lớn tiếng, hành động cũng có chút gây hiểu lầm.

Nhưng nếu Yến Đường quen người này, mọi chuyện sẽ khác.

Gia đình hai người họ vẫn đang cố gắng vun vén, cô qua lại với người khác thế này là sao?

7

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.