0 chữ
Chương 56
Chương 56
“Cái này là?”
“Bùa chiêu phúc.” Dư Miểu lười giải thích, chỉ muốn đuổi hắn đi nhanh, “Chỉ là loại bùa cấp thấp thôi.”
Nếu không phải vì ngoài cửa không có camera hay thiết bị giám sát, mà lũ quỷ cũng chưa bắt đầu “đi làm”, thì cậu cũng chẳng dám mạo hiểm đưa ra tấm bùa này.
Gọi là bùa chiêu phúc, kỳ thật cũng không phải triệu phúc vận gì, chỉ là bùa gia tăng vận khí. Mà nó chỉ có hiệu quả với người thật sự thành tâm tin tưởng.
Văn Dục Thành thì chẳng hiểu gì về những thứ này, trước hôm qua hắn còn là người theo chủ nghĩa duy vật kiên định, đối với những thứ mơ hồ thế này hoàn toàn mù tịt.
Nghe nói là bùa cấp thấp, hắn có hơi thất vọng, nhưng cũng hiểu được rằng Dư Miểu chịu ra tay là quý lắm rồi, nên vẫn nâng niu cất vào túi áo sát người, rồi chân thành cúi đầu cảm ơn.
Xong lại chạm vào túi, mặt bất giác đỏ bừng: “Tôi không mang tiền theo… Đợi sau khi ra ngoài, tôi nhất định sẽ cùng người nhà đến tận nơi cảm tạ.”
Thời đại này thanh toán di động đã trở nên quá quen thuộc, giờ bị thu điện thoại rồi, hắn chẳng còn cách nào chuyển tiền cả.
Dư Miểu chỉ tùy tiện khoát tay.
Cậu vừa nhận thù lao từ chủ nhà căn nhà ma, hoàn toàn không thiếu tiền.
Còn chuyện đến nhà cảm ơn, cậu chẳng cần.
Vị thiên sư lười biếng không có chí lớn này chỉ muốn nằm dài nghỉ ngơi, huống chi cậu còn chẳng biết nơi ở kế tiếp của mình là đâu, đến khi kết thúc kỳ đầu tiên, Văn Dục Thành mà muốn tìm cậu? Không có cửa!
Văn Dục Thành đâu biết mưu tính hiểm ác của Dư Miểu, ôm bùa rời đi với ngàn vạn lời cảm tạ. Còn Dư Miểu thì nhắm mắt lại đầy mệt mỏi, mặc kệ âm thanh vặn tay nắm cửa phòng bên cạnh, không do dự đóng cửa đi ngủ tiếp.
Cố Tu Dật: “…”
Ba người họ không biết rằng, toàn bộ cảnh tượng vừa rồi giữa Dư Miểu và Văn Dục Thành, đã bị khán giả trong phòng livestream nhìn theo một hướng hoàn toàn khác.
[Phòng livestream này sao mà yên bình thế, khác hẳn các phòng khác, tự dưng tôi nghi mấy cảnh kinh dị hôm qua là giả mất rồi.]
[Văn Dục Thành tìm yêu phi làm gì thế? Hôm qua trông đâu có vẻ quen nhau.]
[Á… sao ngoài cửa lại không có camera? Tôi muốn biết hai người họ nói gì! Nhìn nét mặt Văn Dục Thành ngại ngùng ghê!]
[…]
[Yêu phi đưa hắn cái gì thế? VIP như tôi mà cũng không xem được à!]
[Ô mô ô mô, Văn Dục Thành đỏ mặt rồi!]
Chương trình tuyển chọn bỗng hóa linh dị show, thế nhưng đội ngũ fan couple vẫn đứng vững như bàn thạch.
Không ai chú ý tới, trong đống bình luận “CP ngọt quá đi”, một dòng tin đến từ phòng livestream khác có biểu tượng VIP lặng lẽ lướt qua.
[Cố ca ở phòng bên trông là lạ, đứng thẳng ngoài cửa suốt nửa tiếng rồi. Có khi nào bị ma nhập không vậy?]
Dưới sự “hộ tống” của Vô Diện Quỷ, các thí sinh lần lượt trở về ký túc xá.
Trên đường quay lại phòng mình, Văn Dục Thành không nhịn được lấy lá bùa màu vàng mà Dư Miểu đưa ra nhìn tới nhìn lui, thật sự không hiểu được những nét vẽ trên đó là cái gì.
“Bùa chiêu phúc.” Dư Miểu lười giải thích, chỉ muốn đuổi hắn đi nhanh, “Chỉ là loại bùa cấp thấp thôi.”
Nếu không phải vì ngoài cửa không có camera hay thiết bị giám sát, mà lũ quỷ cũng chưa bắt đầu “đi làm”, thì cậu cũng chẳng dám mạo hiểm đưa ra tấm bùa này.
Gọi là bùa chiêu phúc, kỳ thật cũng không phải triệu phúc vận gì, chỉ là bùa gia tăng vận khí. Mà nó chỉ có hiệu quả với người thật sự thành tâm tin tưởng.
Văn Dục Thành thì chẳng hiểu gì về những thứ này, trước hôm qua hắn còn là người theo chủ nghĩa duy vật kiên định, đối với những thứ mơ hồ thế này hoàn toàn mù tịt.
Nghe nói là bùa cấp thấp, hắn có hơi thất vọng, nhưng cũng hiểu được rằng Dư Miểu chịu ra tay là quý lắm rồi, nên vẫn nâng niu cất vào túi áo sát người, rồi chân thành cúi đầu cảm ơn.
Thời đại này thanh toán di động đã trở nên quá quen thuộc, giờ bị thu điện thoại rồi, hắn chẳng còn cách nào chuyển tiền cả.
Dư Miểu chỉ tùy tiện khoát tay.
Cậu vừa nhận thù lao từ chủ nhà căn nhà ma, hoàn toàn không thiếu tiền.
Còn chuyện đến nhà cảm ơn, cậu chẳng cần.
Vị thiên sư lười biếng không có chí lớn này chỉ muốn nằm dài nghỉ ngơi, huống chi cậu còn chẳng biết nơi ở kế tiếp của mình là đâu, đến khi kết thúc kỳ đầu tiên, Văn Dục Thành mà muốn tìm cậu? Không có cửa!
Văn Dục Thành đâu biết mưu tính hiểm ác của Dư Miểu, ôm bùa rời đi với ngàn vạn lời cảm tạ. Còn Dư Miểu thì nhắm mắt lại đầy mệt mỏi, mặc kệ âm thanh vặn tay nắm cửa phòng bên cạnh, không do dự đóng cửa đi ngủ tiếp.
Ba người họ không biết rằng, toàn bộ cảnh tượng vừa rồi giữa Dư Miểu và Văn Dục Thành, đã bị khán giả trong phòng livestream nhìn theo một hướng hoàn toàn khác.
[Phòng livestream này sao mà yên bình thế, khác hẳn các phòng khác, tự dưng tôi nghi mấy cảnh kinh dị hôm qua là giả mất rồi.]
[Văn Dục Thành tìm yêu phi làm gì thế? Hôm qua trông đâu có vẻ quen nhau.]
[Á… sao ngoài cửa lại không có camera? Tôi muốn biết hai người họ nói gì! Nhìn nét mặt Văn Dục Thành ngại ngùng ghê!]
[…]
[Yêu phi đưa hắn cái gì thế? VIP như tôi mà cũng không xem được à!]
[Ô mô ô mô, Văn Dục Thành đỏ mặt rồi!]
Chương trình tuyển chọn bỗng hóa linh dị show, thế nhưng đội ngũ fan couple vẫn đứng vững như bàn thạch.
Không ai chú ý tới, trong đống bình luận “CP ngọt quá đi”, một dòng tin đến từ phòng livestream khác có biểu tượng VIP lặng lẽ lướt qua.
Dưới sự “hộ tống” của Vô Diện Quỷ, các thí sinh lần lượt trở về ký túc xá.
Trên đường quay lại phòng mình, Văn Dục Thành không nhịn được lấy lá bùa màu vàng mà Dư Miểu đưa ra nhìn tới nhìn lui, thật sự không hiểu được những nét vẽ trên đó là cái gì.
1
0
2 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
