0 chữ
Chương 42
Chương 42
Khán giả bên này nghe có trò dọa ma thì chẳng những không sợ, ngược lại còn háo hức chuyển kênh sang phòng phát chính.
Kết quả, mới nhìn đã sợ khóc.
Còn những khán giả không muốn chuyển sang, chỉ ở lại phòng riêng cũng nhanh chóng được thấy “chuyện lớn” kia là gì.
Dư Miểu tai rất thính, ngay lúc bên cạnh có tiếng cãi nhau đã lập tức nhận ra điều bất thường, lập tức bật dậy lao ra ngoài, Cố Tu Dật thấy cậu có vẻ gấp gáp thì cũng nhanh chóng theo sau.
Cả hai vừa mở cửa, đã đυ.ng trúng Hoàng Tinh Hải đang dán tai vào cửa nghe lén, không kịp phản ứng liền đâm sầm vào Dư Miểu.
Cả hai xuyên thẳng qua nhau.
Hoàng Tinh Hải chỉ cảm thấy linh hồn như bị lửa đốt, đau đến rùng mình một cái.
Còn chưa kịp mở miệng đã thấy Cố Tu Dật đằng sau, lập tức rợn da gà, tránh sang bên. Nhưng vẫn không tránh được va chạm với một cơ thể… vật lý.
Cậu hoảng hốt, nhưng lại không thấy đau nữa, ngược lại Cố Tu Dật khẽ cau mày, một bên cánh tay cảm thấy lạnh buốt, liếc Hoàng Tinh Hải một cái rồi lại quay đầu đuổi theo Dư Miểu.
Hoàng Tinh Hải gãi đầu, vẫn chưa hiểu chuyện gì.
Bạn cùng phòng mới của cậu… thân nhiệt cao thế à?
Chẳng lẽ bị sốt?
Hoàng Tinh Hải đầy lo lắng.
Phía trường quay lúc này như thể địa ngục trần gian, người thì hét toáng lên, kẻ thì cắm đầu bỏ chạy. Vài phút trước còn là những chàng trai sáng chói trước ống kính, giờ đây không ai trụ nổi, bị đám “quỷ không mặt” dọa đến nỗi co rúm lại ôm nhau run rẩy nép vào góc tường.
Khi Dư Miểu và Cố Tu Dật đến nơi, cảnh tượng quả thật… rất chi là “đam mỹ”.
Dư Miểu nhìn chằm chằm vào cái đống người vừa la hét vừa run lẩy bẩy kia được hai giây đã phải quay đầu sang chỗ khác vì quá cay mắt. Sau đó, cậu lập tức chú ý tới bóng người duy nhất không vác máy quay trong đám đông kia, ánh mắt thoáng trầm xuống.
Trước đó cậu đã nhận ra đám quay phim này đều mang khí quỷ âm u, nhưng vẫn nghĩ họ giống Hoàng Tinh Hải, chỉ là những cô hồn dã quỷ bị sai khiến làm việc, giờ mới phát hiện những “quay phim” này bên trong đồng phục căn bản không phải linh thể có hình dáng rõ ràng, mà là những bóng đen mơ hồ không rõ hình dạng.
Những bóng đen ấy không có ngũ quan, thậm chí cả đường nét khuôn mặt cũng không rõ ràng. Người có chút hiểu biết nhìn vào sẽ biết ngay, đám này đến cả “quỷ” cũng không được tính.
Chúng chỉ là những luồng khí oán hận, thống khổ cùng cực… ngưng tụ lại sau khi con người chết đi.
Nhưng đừng tưởng loại này dễ đối phó hơn ma quỷ. Quỷ không mặt tuy không có ý thức riêng, đơn lẻ xuất hiện thì không gây ảnh hưởng lớn, nhưng khi tụ tập thành đàn thì chẳng còn là chuyện “1+1=2” đơn giản nữa.
Một khi có hơn mười con quỷ không mặt cùng lúc xuất hiện, sau lưng chắc chắn tồn tại một ác linh mạnh mẽ đến đáng sợ.
Số lượng bóng đen càng nhiều, hung quỷ phía sau càng kinh khủng.
Kết quả, mới nhìn đã sợ khóc.
Còn những khán giả không muốn chuyển sang, chỉ ở lại phòng riêng cũng nhanh chóng được thấy “chuyện lớn” kia là gì.
Dư Miểu tai rất thính, ngay lúc bên cạnh có tiếng cãi nhau đã lập tức nhận ra điều bất thường, lập tức bật dậy lao ra ngoài, Cố Tu Dật thấy cậu có vẻ gấp gáp thì cũng nhanh chóng theo sau.
Cả hai vừa mở cửa, đã đυ.ng trúng Hoàng Tinh Hải đang dán tai vào cửa nghe lén, không kịp phản ứng liền đâm sầm vào Dư Miểu.
Cả hai xuyên thẳng qua nhau.
Hoàng Tinh Hải chỉ cảm thấy linh hồn như bị lửa đốt, đau đến rùng mình một cái.
Còn chưa kịp mở miệng đã thấy Cố Tu Dật đằng sau, lập tức rợn da gà, tránh sang bên. Nhưng vẫn không tránh được va chạm với một cơ thể… vật lý.
Hoàng Tinh Hải gãi đầu, vẫn chưa hiểu chuyện gì.
Bạn cùng phòng mới của cậu… thân nhiệt cao thế à?
Chẳng lẽ bị sốt?
Hoàng Tinh Hải đầy lo lắng.
Phía trường quay lúc này như thể địa ngục trần gian, người thì hét toáng lên, kẻ thì cắm đầu bỏ chạy. Vài phút trước còn là những chàng trai sáng chói trước ống kính, giờ đây không ai trụ nổi, bị đám “quỷ không mặt” dọa đến nỗi co rúm lại ôm nhau run rẩy nép vào góc tường.
Khi Dư Miểu và Cố Tu Dật đến nơi, cảnh tượng quả thật… rất chi là “đam mỹ”.
Dư Miểu nhìn chằm chằm vào cái đống người vừa la hét vừa run lẩy bẩy kia được hai giây đã phải quay đầu sang chỗ khác vì quá cay mắt. Sau đó, cậu lập tức chú ý tới bóng người duy nhất không vác máy quay trong đám đông kia, ánh mắt thoáng trầm xuống.
Những bóng đen ấy không có ngũ quan, thậm chí cả đường nét khuôn mặt cũng không rõ ràng. Người có chút hiểu biết nhìn vào sẽ biết ngay, đám này đến cả “quỷ” cũng không được tính.
Chúng chỉ là những luồng khí oán hận, thống khổ cùng cực… ngưng tụ lại sau khi con người chết đi.
Nhưng đừng tưởng loại này dễ đối phó hơn ma quỷ. Quỷ không mặt tuy không có ý thức riêng, đơn lẻ xuất hiện thì không gây ảnh hưởng lớn, nhưng khi tụ tập thành đàn thì chẳng còn là chuyện “1+1=2” đơn giản nữa.
Số lượng bóng đen càng nhiều, hung quỷ phía sau càng kinh khủng.
1
0
2 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
