0 chữ
Chương 38
Chương 38
“Sao thế? Mấy người quay phim này vẫn còn theo tụi mình?” Có người ngạc nhiên nhìn quay phim đi theo mình: “Vẫn đang quay à?”
“Chắc là quay lấy tư liệu thôi.” Có người không để tâm lắm, có vẻ từng tham gia show tuyển chọn khác, khá quen với việc chương trình thỉnh thoảng ghi thêm cảnh hậu trường để dùng cho trailer.
“Nhưng lúc ký hợp đồng, tổ chương trình bảo rõ, ngoài livestream và những khu quay cố định, tuyệt đối không quay thêm cảnh hậu trường mà không thông báo. Công ty tôi còn đặc biệt nhắc tôi vụ đó!”
“Vậy thì chuyện này là sao?”
“Sao với chả sao, hỏi thẳng luôn đi!” Một thí sinh nóng nảy xông lên, chỉ thẳng vào máy quay chửi: “Tổ chương trình muốn gì đây! Quay thế đủ chưa hả? Còn quay nữa là tôi cho công ty kiện mấy người vì vi phạm hợp đồng đấy!”
Livestream cả ngày, bao nhiêu chuyện bất ngờ dồn dập xảy ra, ai cũng bực bội trong người. Nhất là mấy anh quay phim này, suốt chương trình không buồn đáp lại yêu cầu chính đáng nào, đến lúc mentor bị thương cũng không chịu buông máy gọi cứu thương, đúng kiểu vì lợi nhuận mà bất chấp tất cả.
Các thí sinh đến đây thi thố, phần lớn đều có gia cảnh khá giả, học hát học múa từ nhỏ, mấy khi bị đối xử thế này?
Thấy quay phim vẫn không nhúc nhích, máy quay gần như dí thẳng vào mặt mấy người phía trước, dù ai hiền tới đâu cũng tức nổ phổi, có người tức quá giật luôn máy quay, chỉ thẳng mặt gã quay phim mắng: “Mày bị điếc hả! Nghe không hiểu tiếng người à! Mẹ kiếp, tao chịu hết nổi rồi…”
Lời còn chưa dứt, người ấy bỗng nghẹn lại.
Tất cả máy quay đồng loạt xoay về phía cậu ta.
Trong phòng livestream, hàng triệu khán giả trừng mắt nhìn thấy cậu ta trợn tròn hai mắt, như sắp lồi ra khỏi hốc, sắc mặt trắng bệch, kinh hoàng nhìn chằm chằm vào gã quay phim, môi run rẩy mãi mới bật ra một câu đứt quãng: “Ma… ma a a a a!!”
Mấy người khác cũng tái mét, hồn vía lên mây, chân mềm nhũn ngã rạp xuống sàn.
Rốt cuộc họ đã thấy gì?
Ngay giây tiếp theo, màn hình chuyển cảnh, đưa ra đáp án cho những khán giả đang hiếu kỳ ——
Ánh đèn trong trường quay không biết tắt từ lúc nào, chỉ còn lối thoát hiểm ở tường phát ra ánh sáng xanh nhạt âm u. Trong ánh sáng le lói ấy, hơn mười cái bóng người vác máy quay bao vây lấy các thí sinh, trông cứ như hơn mười con quái vật đầu vuông.
Người quay phim đứng trước mặt thí sinh, người vừa bị cướp máy quay, tay buông thõng hai bên, từ lúc mất máy quay đã không nhúc nhích lấy một chút.
Khán giả ngây người nhìn hắn và mấy cái bóng bên cạnh, bỗng thấy lạnh sống lưng.
Ban nãy mọi sự chú ý đều dồn vào thí sinh và mentor, lần đầu tiên họ nhìn kỹ đám quay phim, càng nhìn càng thấy sai sai.
Sao tụi này… hình như vóc dáng giống hệt nhau?
Đặc biệt là dưới ánh đèn yếu ớt như giờ, khán giả hoảng hốt phát hiện, đám quay phim này cao thấp, béo gầy đều y như đúc, lại mặc đồng phục giống hệt, vác máy quay giống nhau, chẳng khác gì mấy con rối được đúc ra từ cùng một khuôn.
“Chắc là quay lấy tư liệu thôi.” Có người không để tâm lắm, có vẻ từng tham gia show tuyển chọn khác, khá quen với việc chương trình thỉnh thoảng ghi thêm cảnh hậu trường để dùng cho trailer.
“Nhưng lúc ký hợp đồng, tổ chương trình bảo rõ, ngoài livestream và những khu quay cố định, tuyệt đối không quay thêm cảnh hậu trường mà không thông báo. Công ty tôi còn đặc biệt nhắc tôi vụ đó!”
“Vậy thì chuyện này là sao?”
“Sao với chả sao, hỏi thẳng luôn đi!” Một thí sinh nóng nảy xông lên, chỉ thẳng vào máy quay chửi: “Tổ chương trình muốn gì đây! Quay thế đủ chưa hả? Còn quay nữa là tôi cho công ty kiện mấy người vì vi phạm hợp đồng đấy!”
Các thí sinh đến đây thi thố, phần lớn đều có gia cảnh khá giả, học hát học múa từ nhỏ, mấy khi bị đối xử thế này?
Thấy quay phim vẫn không nhúc nhích, máy quay gần như dí thẳng vào mặt mấy người phía trước, dù ai hiền tới đâu cũng tức nổ phổi, có người tức quá giật luôn máy quay, chỉ thẳng mặt gã quay phim mắng: “Mày bị điếc hả! Nghe không hiểu tiếng người à! Mẹ kiếp, tao chịu hết nổi rồi…”
Lời còn chưa dứt, người ấy bỗng nghẹn lại.
Tất cả máy quay đồng loạt xoay về phía cậu ta.
Mấy người khác cũng tái mét, hồn vía lên mây, chân mềm nhũn ngã rạp xuống sàn.
Rốt cuộc họ đã thấy gì?
Ngay giây tiếp theo, màn hình chuyển cảnh, đưa ra đáp án cho những khán giả đang hiếu kỳ ——
Ánh đèn trong trường quay không biết tắt từ lúc nào, chỉ còn lối thoát hiểm ở tường phát ra ánh sáng xanh nhạt âm u. Trong ánh sáng le lói ấy, hơn mười cái bóng người vác máy quay bao vây lấy các thí sinh, trông cứ như hơn mười con quái vật đầu vuông.
Người quay phim đứng trước mặt thí sinh, người vừa bị cướp máy quay, tay buông thõng hai bên, từ lúc mất máy quay đã không nhúc nhích lấy một chút.
Ban nãy mọi sự chú ý đều dồn vào thí sinh và mentor, lần đầu tiên họ nhìn kỹ đám quay phim, càng nhìn càng thấy sai sai.
Sao tụi này… hình như vóc dáng giống hệt nhau?
Đặc biệt là dưới ánh đèn yếu ớt như giờ, khán giả hoảng hốt phát hiện, đám quay phim này cao thấp, béo gầy đều y như đúc, lại mặc đồng phục giống hệt, vác máy quay giống nhau, chẳng khác gì mấy con rối được đúc ra từ cùng một khuôn.
1
0
2 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
