0 chữ
Chương 27
Chương 27
[Các chị em ơi! Cậu ấy có nốt ruồi nước mắt đỏ đó! Quá đúng gu tôi rồi! Tuy hơi nhút nhát vì là lần đầu lên sóng, nhưng khí chất lại quá cuốn luôn!]
[Không biết do ánh sáng hay filter, mặt ai cũng xám xịt, chỉ có cậu này trắng như phát sáng, lúc ngồi dưới là tôi đã chú ý rồi. Giống như tự mang theo đèn luôn ấy! Cố thần chắc cũng vì vậy mà nhìn chằm chằm ha?]
[Khoan khoan, tôi coi bên kênh của Cố thần nè, Cố thần nhìn cậu ấy từ trước khi Quan lão sư nhắc rồi!]
[Không ngờ Cố thần cũng cùng gu với tôi, thích ngắm mỹ nhân! Yêu phi thuần khiết × đế vương lãnh đạm, tôi đu CP này trước nha!]
…
[Cố thần vẫn đang nhìn cậu ấy đó! Tôi say rồi tôi say rồi!]
[Tổ chương trình mở livestream riêng cho Yêu Phi rồi! Các chị em mau nhào vào!]
Chẳng bao lâu, kênh livestream riêng của Dư Miểu đã có cả ngàn lượt theo dõi, lọt top 10 kênh của các thí sinh. Nhiều người khác cũng đang dao động, định xem thêm một lát rồi quyết định.
Dư Miểu mặt mày nhăn nhó, lười lắm mới gật đầu đáp lời Hoàng Tinh Hải, nào ngờ vừa quay sang đã bị ánh mắt của Cố Tu Dật dính chặt—lạnh toát sống lưng, cậu bèn lặng lẽ dịch ra xa một chút.
Chốc lát sau mới ý thức được hành vi của mình, trong lòng càng thấy bực bội.
Chia tay rồi, sao cậu còn phải sợ Cố Tu Dật?
Nghĩ vậy, cậu không chỉ ngồi lại chỗ cũ, còn đưa tay khoác vai Hoàng Tinh Hải, ra vẻ anh em chí cốt.
Cố Tu Dật: “…”
Nhưng vẫn chột dạ. Dư Miểu ngẩng đầu nhìn trời nhìn đất nhìn sân khấu, tuyệt đối không dám nhìn thẳng Cố Tu Dật.
Ánh nhìn chứa đầy oán niệm kia khiến tim cậu loạn nhịp, tâm trí cũng chẳng còn để ý xem trường quay có gì lạ thường. Chỉ mong chương trình kết thúc sớm để đi tìm Viên Thành xin rút lui, rồi trốn lên núi, tránh xa cái cảnh ngượng ngùng này mãi mãi.
Phần chào sân của mỗi thí sinh chỉ kéo dài hai phút, đổi người liên tục cũng mất hơn ba tiếng.
Từng người lần lượt biểu diễn xong, Dư Miểu ngồi dưới như hồn bay phách lạc, xung quanh ngày một thưa người, cuối cùng chỉ còn lại mỗi cậu.
Đến lúc cậu hoàn hồn, đang định cắn răng bước lên sân khấu thì câu nói tiếp theo của Quan Bạch Tình khiến cậu giật bắn người.
“Còn hai thí sinh cuối cùng, ai muốn lên trước nào?”
Hai người cuối?
Dư Miểu vô thức ngẩng đầu nhìn quanh. Khu vực chờ được chia làm hai phần, bên phía cậu… ngoài cậu ra thì rõ ràng chẳng còn ai.
Chỉ trừ… một hồn ma ngốc nghếch bên cạnh.
Một giả thuyết hoang đường nảy lên trong đầu, Dư Miểu còn chưa kịp phản ứng thì ống kính đã lia tới, màn hình lớn sau sân khấu chia làm hai—một bên là cậu, bên kia là Hoàng Tinh Hải—đáng ra không nên xuất hiện trên máy quay.
Dư Miểu khẽ trợn mắt, lông mày nhíu lại theo bản năng.
[Ooooo Yêu Phi sắp lên sân khấu rồi kìa!]
[Cả bé ngồi cạnh cũng dễ thương quá! Muốn thu hết vào hậu cung luôn!]
[Mà khoan, tôi đếm rồi, hình như lên hết 100 người rồi mà? Chương trình này chỉ có 101 thí sinh đúng không?]
[Không biết do ánh sáng hay filter, mặt ai cũng xám xịt, chỉ có cậu này trắng như phát sáng, lúc ngồi dưới là tôi đã chú ý rồi. Giống như tự mang theo đèn luôn ấy! Cố thần chắc cũng vì vậy mà nhìn chằm chằm ha?]
[Khoan khoan, tôi coi bên kênh của Cố thần nè, Cố thần nhìn cậu ấy từ trước khi Quan lão sư nhắc rồi!]
[Không ngờ Cố thần cũng cùng gu với tôi, thích ngắm mỹ nhân! Yêu phi thuần khiết × đế vương lãnh đạm, tôi đu CP này trước nha!]
…
[Cố thần vẫn đang nhìn cậu ấy đó! Tôi say rồi tôi say rồi!]
[Tổ chương trình mở livestream riêng cho Yêu Phi rồi! Các chị em mau nhào vào!]
Chẳng bao lâu, kênh livestream riêng của Dư Miểu đã có cả ngàn lượt theo dõi, lọt top 10 kênh của các thí sinh. Nhiều người khác cũng đang dao động, định xem thêm một lát rồi quyết định.
Chốc lát sau mới ý thức được hành vi của mình, trong lòng càng thấy bực bội.
Chia tay rồi, sao cậu còn phải sợ Cố Tu Dật?
Nghĩ vậy, cậu không chỉ ngồi lại chỗ cũ, còn đưa tay khoác vai Hoàng Tinh Hải, ra vẻ anh em chí cốt.
Cố Tu Dật: “…”
Nhưng vẫn chột dạ. Dư Miểu ngẩng đầu nhìn trời nhìn đất nhìn sân khấu, tuyệt đối không dám nhìn thẳng Cố Tu Dật.
Ánh nhìn chứa đầy oán niệm kia khiến tim cậu loạn nhịp, tâm trí cũng chẳng còn để ý xem trường quay có gì lạ thường. Chỉ mong chương trình kết thúc sớm để đi tìm Viên Thành xin rút lui, rồi trốn lên núi, tránh xa cái cảnh ngượng ngùng này mãi mãi.
Từng người lần lượt biểu diễn xong, Dư Miểu ngồi dưới như hồn bay phách lạc, xung quanh ngày một thưa người, cuối cùng chỉ còn lại mỗi cậu.
Đến lúc cậu hoàn hồn, đang định cắn răng bước lên sân khấu thì câu nói tiếp theo của Quan Bạch Tình khiến cậu giật bắn người.
“Còn hai thí sinh cuối cùng, ai muốn lên trước nào?”
Hai người cuối?
Dư Miểu vô thức ngẩng đầu nhìn quanh. Khu vực chờ được chia làm hai phần, bên phía cậu… ngoài cậu ra thì rõ ràng chẳng còn ai.
Chỉ trừ… một hồn ma ngốc nghếch bên cạnh.
Một giả thuyết hoang đường nảy lên trong đầu, Dư Miểu còn chưa kịp phản ứng thì ống kính đã lia tới, màn hình lớn sau sân khấu chia làm hai—một bên là cậu, bên kia là Hoàng Tinh Hải—đáng ra không nên xuất hiện trên máy quay.
[Ooooo Yêu Phi sắp lên sân khấu rồi kìa!]
[Cả bé ngồi cạnh cũng dễ thương quá! Muốn thu hết vào hậu cung luôn!]
[Mà khoan, tôi đếm rồi, hình như lên hết 100 người rồi mà? Chương trình này chỉ có 101 thí sinh đúng không?]
5
0
2 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
