0 chữ
Chương 2
Chương 2
Một cảm giác bất an mơ hồ ập đến, ông ngập ngừng rồi đổi ý: “Anh đi bộ đón.”
“Vậy thì nhanh lên nhé, đừng đi đường tắt, nghe bảo mấy hẻm nhỏ dạo này không yên ổn đâu.” Bà chủ vừa lau tay bước ra, thấy chồng đã rời khỏi quán thì lắc đầu: “Tính nóng như lửa, cứ như đầu thai không kịp ấy...”
Ra khỏi cửa, ông chủ đi thẳng về con đường tắt quen thuộc.
Khu này là phố cũ, ngõ ngách đan xen phức tạp. Ai quen địa hình thì có thể men theo hẻm mà đi nhanh hơn, ông chủ vốn tính nóng, nên đi đâu cũng thích rẽ ngắn qua mấy con hẻm này.
Nhưng không hiểu sao hôm nay, vừa bước vào bóng tối của hẻm, ông chủ chợt thấy lạnh sống lưng, rợn tóc gáy.
Ngẩng đầu nhìn lên, tầng trên có nhà ai vừa giặt đồ, nước nhỏ xuống, rơi trên tường phủ đầy dây leo, bắn tung tóe thành những giọt li ti. Vì nơi này nằm khuất ánh nắng nên càng khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.
Những chỗ như vậy trong hẻm không ít, ông chủ trước giờ chẳng để tâm, cứ cắm đầu mà đi. Nhưng hôm nay, cảm giác lạ lắm.
Ông cúi xuống nhìn bộ đồ vợ mới mua cho, trong tai như văng vẳng tiếng vợ gào lên giận dữ, ông rụt cổ lại, bèn rẽ sang lối khác.
Tối đó, ông chủ dắt con gái về, không dám dẫn con đi qua chỗ dơ dáy kia, mà đi đường lớn vòng lại.
Không ngờ vừa quay về tới quán, đã thấy hàng xóm lối xóm tụ tập đông kín, ai nấy đều mang vẻ mặt đầy sợ hãi.
Bà chủ thấy ông trở về, mắt liền đỏ hoe, lao lên đấm ông một cái thật mạnh: “Anh đi gì mà lâu vậy hả? Làm em lo muốn chết!”
“Anh đi bộ mà, đi đường lớn nên hơi vòng một chút.” Ông chủ nhìn quanh đám đông, không hiểu chuyện gì: “Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Không đợi bà chủ trả lời, một bà hàng xóm đã há hốc miệng kể trước: “Trời ơi, anh không biết đâu! Hai người vừa đi xong thì cảnh sát tới liền đó, nghe nói trong hẻm có con đàn bà điên treo cổ, mặc váy đỏ giày đỏ tóc dài, bên dưới còn có xác một người đàn ông bị chém chết nữa, kinh dị lắm!”
Mấy người hàng xóm đều gật đầu, mặt mày vẫn còn sợ hãi.
“Nghe nói người đàn ông đó định đi đón con tan học, ham đi đường tắt mới vào đó, ai ngờ...”
“Thật đúng là vận rủi!”
“Người chết đó là ba của bạn cùng lớp với con mình đó, may mà anh không đi lối đó, không thì...”
Bà chủ lau nước mắt, chợt nhớ ra điều gì, liền hỏi: “Nhưng mà hôm nay sao anh lại nghe lời dữ vậy?”
“Vậy thì nhanh lên nhé, đừng đi đường tắt, nghe bảo mấy hẻm nhỏ dạo này không yên ổn đâu.” Bà chủ vừa lau tay bước ra, thấy chồng đã rời khỏi quán thì lắc đầu: “Tính nóng như lửa, cứ như đầu thai không kịp ấy...”
Ra khỏi cửa, ông chủ đi thẳng về con đường tắt quen thuộc.
Khu này là phố cũ, ngõ ngách đan xen phức tạp. Ai quen địa hình thì có thể men theo hẻm mà đi nhanh hơn, ông chủ vốn tính nóng, nên đi đâu cũng thích rẽ ngắn qua mấy con hẻm này.
Nhưng không hiểu sao hôm nay, vừa bước vào bóng tối của hẻm, ông chủ chợt thấy lạnh sống lưng, rợn tóc gáy.
Ngẩng đầu nhìn lên, tầng trên có nhà ai vừa giặt đồ, nước nhỏ xuống, rơi trên tường phủ đầy dây leo, bắn tung tóe thành những giọt li ti. Vì nơi này nằm khuất ánh nắng nên càng khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.
Ông cúi xuống nhìn bộ đồ vợ mới mua cho, trong tai như văng vẳng tiếng vợ gào lên giận dữ, ông rụt cổ lại, bèn rẽ sang lối khác.
Tối đó, ông chủ dắt con gái về, không dám dẫn con đi qua chỗ dơ dáy kia, mà đi đường lớn vòng lại.
Không ngờ vừa quay về tới quán, đã thấy hàng xóm lối xóm tụ tập đông kín, ai nấy đều mang vẻ mặt đầy sợ hãi.
Bà chủ thấy ông trở về, mắt liền đỏ hoe, lao lên đấm ông một cái thật mạnh: “Anh đi gì mà lâu vậy hả? Làm em lo muốn chết!”
“Anh đi bộ mà, đi đường lớn nên hơi vòng một chút.” Ông chủ nhìn quanh đám đông, không hiểu chuyện gì: “Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Không đợi bà chủ trả lời, một bà hàng xóm đã há hốc miệng kể trước: “Trời ơi, anh không biết đâu! Hai người vừa đi xong thì cảnh sát tới liền đó, nghe nói trong hẻm có con đàn bà điên treo cổ, mặc váy đỏ giày đỏ tóc dài, bên dưới còn có xác một người đàn ông bị chém chết nữa, kinh dị lắm!”
“Nghe nói người đàn ông đó định đi đón con tan học, ham đi đường tắt mới vào đó, ai ngờ...”
“Thật đúng là vận rủi!”
“Người chết đó là ba của bạn cùng lớp với con mình đó, may mà anh không đi lối đó, không thì...”
Bà chủ lau nước mắt, chợt nhớ ra điều gì, liền hỏi: “Nhưng mà hôm nay sao anh lại nghe lời dữ vậy?”
6
0
2 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
