TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24: Phó tiên sinh

"Ôi ôi, ngài Phó, thật thất lễ quá, không ra đón từ xa!"

Khi xe dừng lại, một người đàn ông mặc vest chỉnh tề bước xuống. Ngũ quan sắc nét, ánh mắt sâu thẳm, khí chất lạnh lùng khiến người khác không dám lại gần. Những bước chân dài và mạnh mẽ, vóc dáng cao lớn, chỉ cần đứng yên thôi đã tỏa ra áp lực khiến người khác phải dè chừng.

"Hiệu trưởng Chu, vất vả cho ngài rồi, còn phải đích thân ra đón."

Hiệu trưởng nghe vậy vội vàng xua tay:

"Không phiền chút nào đâu! Ôi trời, tôi cũng chỉ là muốn thể hiện chút thành ý thôi. Ngài Phó, chúng ta đi dạo quanh trường trước nhé? Một lát nữa còn có tiết mục biểu diễn của học sinh nữa đó."

Hiệu trưởng biết người này vô cùng bận rộn, nên cũng không dám kỳ vọng anh sẽ ngồi xem hết chương trình. Chỉ mong tận dụng cơ hội này để học sinh có thể được "lộ mặt" một chút là mừng rồi.

"Được, làm phiền ngài rồi."

Hiệu trưởng dẫn Phó tiên sinh đi tham quan, phía sau còn có một nhóm người muốn tranh thủ làm quen đi theo, cả đoàn rộn ràng náo nhiệt dạo quanh khuôn viên trường.

Gần đây trường đang muốn thu hút đầu tư, hiệu trưởng cũng đã bỏ ra không ít công sức, qua mấy tầng quan hệ mới mời được ngài Phó tới.

Tuy nhiên, bên ngoài vị này không hề để lộ ý định đầu tư, cư xử vô cùng kín kẽ, khiến hiệu trưởng càng thêm sốt ruột.

"Nào nào, mấy tiết mục này học sinh luyện tập lâu lắm rồi đấy, chúng ta vào xem thử nhé."

Hiệu trưởng mời mọi người vào phòng biểu diễn rồi lén lau mồ hôi trán.

Đứng cạnh vị Phó tiên sinh này đúng là áp lực kinh khủng.

Khoa Nghệ thuật của đại học Z có nhiều cựu sinh viên nổi tiếng, nên dù chỉ là buổi diễn của sinh viên năm nhất, vẫn được tổ chức vô cùng hoành tráng. Sân khấu rực rỡ ánh đèn, nhiều máy quay chuyên nghiệp đang livestream trực tiếp.

Lúc này buổi biểu diễn đã qua hơn một nửa. Sau khi hiệu trưởng đưa Phó tiên sinh ngồi vào ghế, liền thao thao bất tuyệt giới thiệu về bề dày lịch sử nghệ thuật của trường.

Gương mặt lạnh lùng của Phó tiên sinh không lộ vẻ khó chịu nào, thỉnh thoảng còn gật đầu đồng tình, khiến hiệu trưởng cảm thấy vô cùng hài lòng.

Ở hậu trường buổi diễn.

Mễ Thu đứng ngoài hành lang, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn vào phòng chuẩn bị, Đường Lạc Thiên còn đang chuẩn bị.

Đường Lạc Thiên đang nắm chặt tập lời bài hát trong tay, cảm thấy người nóng ran vì ánh mắt lén lút của Mễ Thu cứ đang dán chặt vào mình.

Cậu ấy... cậu ấy đang nhìn mình!

Đường Lạc Thiên dùng mu bàn tay áp lên má để làm dịu cơn nóng, cố gắng đứng thẳng người, thể hiện dáng vẻ mạnh mẽ của mình.

5

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.