TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 42
Chương 42

Lúc cô ấy mới đến thì còn bảo kéo dài được một năm cơ mà. Vậy mà để bảo vệ cô và cả trang trại này, chị ấy đã dốc hết dị năng, thiêu đốt cả sinh mệnh, đến giờ vẫn chưa nhận được một đồng thù lao nào.

Hàng Cửu Khê vừa cảm động vừa áy náy. Chỉ trách bản thân chưa đủ mạnh, không thể sớm thúc đẩy cây biến dị có khả năng chữa bệnh để cứu lấy chị Diễm.

Cô lặng lẽ đặt quả trứng gà ngoài cửa lều, rồi quay người về phía trại.

Đêm dần trôi, bầu trời bắt đầu hửng sáng, vầng dương đỏ rực dần dần ló rạng nơi đỉnh núi.

Lý Tư mang nét mặt trầm ngâm, mắt hoe đỏ, dẫn theo đội dị năng và nhóm công nhân mỏ rời đi. Hàng Cửu Khê gửi tặng họ ít cải bẹ và dưa chuột để bày tỏ lòng cảm ơn.

Trang Thủy cũng cáo từ về thành. Anh ấy còn phải đi làm, nghỉ quá lâu sẽ bị trừ lương.

Trước khi đi, anh ấy còn nán lại nghiên cứu cái bể nước nuôi rùa, ánh mắt hứng thú hiện rõ trên mặt: “Con này mà gϊếŧ thịt ăn chắc bổ lắm nhỉ?”

Hàng Cửu Khê chưa kịp đáp, con rùa nhỏ đã phun ngay một búng nước vào người anh ấy, còn hậm hực "xì" một tiếng.

Trang Thủy chửi thầm vài câu rồi bỏ đi.

Hàng Cửu Khê đứng lặng trước bể, trầm tư.

Không hiểu sao, con rùa nhỏ cảm thấy toàn thân lạnh toát, nó linh cảm có ai đó đang rắp tâm hãm hại mình. Nó lập tức lặn xuống đáy bể, giọng rụt rè:

“Cô không được ăn tôi đâu, ông rùa mà biết sẽ không tha cho các người đâu!”

Hàng Cửu Khê thở dài một hơi.

Phải rồi... Nếu ăn con này có thể kéo dài sự sống cho chị Diễm thì đúng là rất cám dỗ. Nhưng hậu họa khôn lường, lỡ như liên lụy đến cả trại thì sao?

Cô rời khỏi bể.

Con rùa nhỏ lại nổi lên, làu bàu: “Đồ đàn bà xấu bụng, suýt nữa thì ăn thịt ta... hừ!”

Hàng Cửu Khê bước đến bên gốc cây táo. Nó vẫn còn trong thời kỳ ra hoa, hương thơm dịu dàng lan tỏa, ong bướm bay quanh, còn năng lực biến dị thứ hai vẫn chưa rõ là gì.

Cô nhẹ nhàng vỗ vỗ thân cây, tưới nước rồi xới đất dưới gốc.

Cô chỉ biết đặt hy vọng vào nó, mong rằng sớm tiến hóa thành cây biến dị cao cấp, sinh ra trái có thể cứu mạng chị Diễm.

Hàng Cửu Khê xoa mặt, hít một hơi thật sâu, lấy lại tinh thần.

Nửa năm không ngắn, chỉ cần cô tiếp tục nỗ lực, chăm chỉ làm nông, tích lũy điểm năng lượng, tăng cường huyết mạch, ắt sẽ tìm được cách cứu chị Diễm và những người khác.

Cùng lắm, vẫn còn con rùa kia.

Không gϊếŧ được thì nuôi cho béo trắng, rồi lấy trứng mà ăn.

Cô mở lại cuốn 《108 Kỹ Thuật Câu Cá》, nghiên cứu phần mồi câu, sau một hồi điều chỉnh công thức, cuối cùng tạo ra được loại mồi mới, thơm hơn, nhiều năng lượng hơn.

Con rùa ăn đến là sung sướиɠ. Có vẻ con người này vẫn chưa dám ăn thịt nó, chỉ dám nuôi thôi.

Nó hí hửng ngẩng cao đầu.

Trong khi đó, Hàng Cửu Khê lại đang nghĩ tới “trăm cách chế biến rùa ngon”, rồi xách cuốc đi làm nốt việc đồng áng hôm nay.

Trong khi đó, Hàng Cửu Khê lại đang nghĩ tới “trăm cách chế biến rùa ngon”, rồi xách cuốc đi làm nốt việc đồng áng hôm nay

9

0

2 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.