Chương 34
Huyết Thê Của Ma Cà Rồng Vương
Học xong tiết thể dục là đến giờ giải lao.
Emi chạy đến bên Lin than đói đủ điều, nằng nặc đòi nhỏ đi cùng xuống nhà ăn ngay lập tức như thể muộn một chút Emi sẽ lăn ra chết vậy. Lin cũng bó tay với cô nàng háu ăn này luôn.
Toan cùng khoác tay Emi đi thì lúc này, lớp trưởng của lớp đẩy gọng kính bước tới: “Clionadh, Emily, hôm nay đến phiên hai bạn dọn dẹp dụng cụ học thể dục đó”.
Emi sắp khóc ra nước mắt: “Ôi quên mất, hay là bọn mình ăn xong rồi ra dẹp được không?”.
Lớp trưởng kiên quyết không đồng ý.
Thấy vậy, Lin quay sang Emi: “Cậu xuống trước đi, tôi dọn xong sẽ đến”.
Dù sao xuống đó Lin cũng có ăn uống được gì đâu. Nhìn thì có vẻ nhỏ cũng cầm ly máu uống như những vampire khác, nhưng ly máu của nhỏ ngoại trừ có màu máu và chút mùi máu ra thì hoàn toàn là nước lã. Bởi như đã nói, Lin có lí do nên không thể uống máu được, cho nên ở những đầu ngón tay của Lin đều được phủ một loại chất đặc chế làm biến đổi thành phần của máu trong tíc tắc. Vì vậy mỗi giờ ăn trưa, Lin chỉ cần chấm nhẹ một chút vào ly máu thì nhỏ sẽ chỉ uống ly nước lã có chút mùi, uống hết lại dùng khí lạnh hong sạch ly để tránh có kẻ phát giác.
Emi nhăn nhó: “Vậy được không?”.
Lin đẩy Emi đi: “ Thể chất của tôi gấp mấy lần cậu đấy”.
Emi cuối cùng cũng chịu đi.
Bóng đã được xếp gọn vào giỏ, Lin vác giỏ lên vai phải, vì phòng chứa dụng cụ cách nhỏ đến 50km cho nên Lin không thể dùng tốc độ con người mà đi được.
Bốn phút sau, Lin vuốt lại mái tóc có chút rối do di chuyển quá nhanh, dù rằng đó chưa phải là vận tốc nhanh nhất của nhỏ.
Nhưng mà, sao phòng chứa đồ lại khóa kín như bưng vậy nè.
Vừa lúc này, điện thoại liên lạc nội bộ reo lên, Emi bên đầu dây bên kia lên tiếng: “Mình vừa nghe thầy quản sinh nói rằng chú bảo vệ lần trước bị thương nặng nên chưa về. À cách đó khoảng 300km về hướng Bắc cũng có một phòng, hay là cậu về đây ăn trước đã rồi tí nữa chúng ta cùng đi”.
Lin khẽ thở dài. Thôi thì làm cho xong luôn, để thời gian tí nữa nhỏ làm bài tập môn toán. Nghĩ vậy, Lin lại lao đi trong nháy mắt.
Ở trường Vampire Knight, khu trung tâm là của giáo viên. Đi về phía đông là khu kí túc xá rộng như một thị trấn của dòng thuần, phía Nam là kí túc xá của thường dân, phía Tây là khu của quý tộc. Riêng phía bắc là nơi xây dựng các nhà kho để chứa những vật dụng học tập thí nghiệm, nghe đồn đi sâu về phía bắc có một căn phòng chứa toàn những mẫu vật quan sát lẫn thực hành kĩ năng thực chiến quái dị nguy hiểm như hoa ăn thịt, cốt long, vampire cấp E... cho nên nơi này ít có ai đến trừ bảo vệ.
À dĩ nhiên Lin cũng không chơi dại đến mức chạy vào mấy chỗ đó làm gì, mà căn bản muốn vào cũng chẳng có chìa khóa.
Đối với một trường có diện tích kinh khủng như Vampire Knight, một hoc sịnh mới như Lin dĩ nhiên còn nhiều chỗ chưa biết đến, tiêu biểu là cái khu phía Bắc này. Song, bản đồ đã nằm trong đầu rồi nên Lin cũng không lo.
Thế là vài phút sau, nhỏ nhanh chóng cất xong xuôi đồ đạc trở về.
Chợt, một căn phòng xuất hiện trong tầm mắt khiến Lin hơi dừng bước.
Trí nhớ của Lin không đến nỗi tệ, đủ để bất cứ thứ gì nhìn qua một lần đều nhớ mãi, không sai lấy một chi tiết.Rõ ràng trong bản đồ, vi trí này là một bồn hoa hồng mà nhỉ? Thế nào lại thành một căn phòng to lớn thế này rồi.
Mà căn phòng này cũng kì lạ thật, nhìn cách thiết kế và hoa văn điêu khắc là biết kiểu kiến trúc cổ đến không ai còn sử dụng nữa rồi, trông cổ thế nhưng trên từng viên gạch không có lấy một hạt bụi, hai cái trụ lớn dát một loại ngọc mà Lin chưa từng thấy bao giờ, cửa thì phủ vàng sáng chói. Lin biết vampire không thiếu tiền, nhưng e là cung điện của hoàng hậu Diana cũng không hoành tráng diễm lệ thế này.
Lin có cảm giác như đây là nơi ngự giá của một phụ nữ diễm lệ như vẻ bề ngoài của căn phòng.
Những người thông minh thường rất tò mò, nhưng tò mò quá lại thành ra ngu ngốc. Lin cũng muốn biết tại sao lại có một căn phòng cổ ở đây trong khi bản đồ không hề ghi chép gì. Nhưng mà, cái đầu này mách bảo rằng nên thôi đi, nhỏ không phải là thám hiểm gia hay khoa học gia sẵn sàng mặc kệ tính mạng để thỏa mãn trí tò mò và sự khao khát hiểu biết của mình đâu.
Thế là Lin quay lưng đi, mặc kệ căn phòng đang vẫy gọi nhỏ.
20
0
6 tháng trước
3 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
