0 chữ
Chương 18
Chương 18
Hứa Quy thở dài rồi ngẩng đầu lên, nhìn chị Dương với vẻ mặt như đã hạ quyết tâm.
“Nếu đã vậy thì tôi nói thẳng nhé!” Cô nói với tốc độ cực nhanh: “Đó là liệu có khả năng nào gia đình chồng chị thực ra đang lừa chị, trên thực tế họ hoàn toàn không hề đưa năm triệu tệ tiền sính lễ này không?”
Chị Dương ngớ người, không nghĩ ngợi mà đáp: “Không thể nào!”
“Chuyện này sao có thể là giả được? Tôi đâu phải kẻ ngốc, có tiền sính lễ hay không chẳng lẽ tôi lại không rõ?” Cô ấy bất mãn nhìn Hứa Quy, cầm túi xách lên định đứng dậy rời đi, tức giận nói: “Tôi thấy cô chỉ đang ghen tị với tôi, ghen tị chồng tôi cho tôi nhiều sính lễ như vậy, ghen tị anh ấy đối xử tốt với tôi như thế nên mới ở đây nói năng hồ đồ!”
Hứa Quy ngơ ngác.
“Tôi ghen tị với chị?” Cô chỉ vào mình, không thể tin nổi mà hỏi.
Chị Dương nhìn cô từ trên cao xuống, nói: “Chẳng lẽ không phải sao?”
Cô ấy bĩu môi, vẻ mặt vô cùng ghét bỏ: “Tôi biết ngay mà, mấy người xem bói các cô chỉ biết lừa bịp giang hồ, nói năng hồ đồ... Bố chồng tôi cũng không hiểu sao nữa, lại mê tín đến vậy!”
Bị chỉ thẳng vào mặt mắng như thế, Hứa Quy cũng không hề tức giận, cô chỉ hỏi ngược lại: “Chị có chắc là thật sự có năm triệu tệ này không? Chị có tận mắt nhìn thấy năm triệu tệ này chưa? Hay đã từng đến ngân hàng hỏi xem năm triệu này có thật sự tồn tại không?”
Chị Dương lại nói: “Tất nhiên là tôi đã tận mắt thấy rồi! Cô không tin à?”
Cô ấy đưa tay lục túi, trực tiếp lôi ra một cuốn sổ tiết kiệm đập lên bàn của Hứa Quy, nói: “Cô không tin thì tự mình mở ra mà xem, trên này ghi rành rành năm triệu tệ, cái này còn làm giả được sao? Ý cô là ngân hàng lừa người à?”
Hứa Quy mở sổ tiết kiệm ra xem, thấy con số ghi trên sổ quả thật là “năm triệu tệ” nhưng...
“Chị hẳn là chưa bao giờ động đến số tiền trong sổ này cũng chưa từng ra ngân hàng kiểm tra tiền trong sổ, đúng không?” Đôi mắt trong veo sáng ngời của cô nhìn chị Dương, ngón tay khẽ gõ nhẹ lên cuốn sổ, nói đầy ẩn ý: “Thực ra, sổ tiết kiệm cũng có thể làm giả được, chỉ cần chị không mang ra ngân hàng hỏi thì ai biết được thật giả chứ?”
Hứa Quy nói tiếp: “Nếu chị không tin lời tôi, chị có thể cầm sổ tiết kiệm đến ngân hàng kiểm tra một chút, sẽ biết lời tôi nói là thật hay giả... Chị chưa từng nghĩ tại sao gia đình chồng chị lại không cho chị động đến số tiền trong sổ này sao? Chị thật sự cho rằng là vì bố chồng chị mê tín à?”
Vẻ mặt của chị Dương biến sắc.
Phải thừa nhận rằng, lời nói này của Hứa Quy thật sự đã chọc trúng vào nỗi đau trong lòng cô ấy. Cô ấy nhớ lại những biểu hiện kỳ lạ của nhà chồng, mỗi lần cô ấy vừa nói muốn dùng đến năm triệu này, phản ứng của chồng lại rất kỳ quặc, chẳng lẽ năm triệu này...
Trong lòng chị Dương càng lúc càng bất an nhưng không dám nghĩ sâu hơn.
Tuy nhiên, đối mặt với Hứa Quy, cô ấy lại không dám để lộ ra chút nào, chỉ nói: “Tôi không tin lời cô, chồng và bố mẹ chồng đối xử tốt với tôi như vậy, họ sẽ không lừa tôi đâu!”
“Hừ, bây giờ tôi sẽ cầm sổ tiết kiệm đến ngân hàng hỏi cho ra lẽ... Nếu cuối cùng chứng minh những gì cô nói đều là giả, tôi sẽ đập nát sạp của cô!”
Hứa Quy ngẩn người: … Cái sạp của cô đã làm gì sai, tại sao lại muốn đập sạp của cô?
Thấy chị Dương cầm sổ tiết kiệm bỏ đi, Hứa Quy vẫn ngơ ngác ngồi trên ghế, PD đi theo không nhịn được vội vàng nhắc nhở: “Cô Hứa, cô không đi theo xem sao à?”
Đây là một chủ đề hay như vậy, toàn là view cả đấy!
Nhưng PD không tiện nói thẳng thừng như vậy, chỉ có thể nói: “Cô không tận mắt chứng kiến, lỡ như ngân hàng rõ ràng chứng minh cuốn sổ đó là giả, mà chị Dương không chịu thừa nhận thì sao? Đây chẳng phải là phá hỏng chiêu bài thần toán của cô sao?”
Hứa Quy: “... Đúng vậy!”
Cô đột ngột đứng dậy, nói: “Anh nói đúng, tôi cũng nên đi theo xem sao!”
Cô vội vã đuổi theo chị Dương, lúc đi ngang qua ông cụ lừa đảo đeo kính râm, còn thuận miệng nói một câu: “Ông ơi, phiền ông trông giúp cháu cái sạp nhé! Cảm ơn ông!”
“Nếu đã vậy thì tôi nói thẳng nhé!” Cô nói với tốc độ cực nhanh: “Đó là liệu có khả năng nào gia đình chồng chị thực ra đang lừa chị, trên thực tế họ hoàn toàn không hề đưa năm triệu tệ tiền sính lễ này không?”
Chị Dương ngớ người, không nghĩ ngợi mà đáp: “Không thể nào!”
“Chuyện này sao có thể là giả được? Tôi đâu phải kẻ ngốc, có tiền sính lễ hay không chẳng lẽ tôi lại không rõ?” Cô ấy bất mãn nhìn Hứa Quy, cầm túi xách lên định đứng dậy rời đi, tức giận nói: “Tôi thấy cô chỉ đang ghen tị với tôi, ghen tị chồng tôi cho tôi nhiều sính lễ như vậy, ghen tị anh ấy đối xử tốt với tôi như thế nên mới ở đây nói năng hồ đồ!”
Hứa Quy ngơ ngác.
“Tôi ghen tị với chị?” Cô chỉ vào mình, không thể tin nổi mà hỏi.
Cô ấy bĩu môi, vẻ mặt vô cùng ghét bỏ: “Tôi biết ngay mà, mấy người xem bói các cô chỉ biết lừa bịp giang hồ, nói năng hồ đồ... Bố chồng tôi cũng không hiểu sao nữa, lại mê tín đến vậy!”
Bị chỉ thẳng vào mặt mắng như thế, Hứa Quy cũng không hề tức giận, cô chỉ hỏi ngược lại: “Chị có chắc là thật sự có năm triệu tệ này không? Chị có tận mắt nhìn thấy năm triệu tệ này chưa? Hay đã từng đến ngân hàng hỏi xem năm triệu này có thật sự tồn tại không?”
Chị Dương lại nói: “Tất nhiên là tôi đã tận mắt thấy rồi! Cô không tin à?”
Cô ấy đưa tay lục túi, trực tiếp lôi ra một cuốn sổ tiết kiệm đập lên bàn của Hứa Quy, nói: “Cô không tin thì tự mình mở ra mà xem, trên này ghi rành rành năm triệu tệ, cái này còn làm giả được sao? Ý cô là ngân hàng lừa người à?”
“Chị hẳn là chưa bao giờ động đến số tiền trong sổ này cũng chưa từng ra ngân hàng kiểm tra tiền trong sổ, đúng không?” Đôi mắt trong veo sáng ngời của cô nhìn chị Dương, ngón tay khẽ gõ nhẹ lên cuốn sổ, nói đầy ẩn ý: “Thực ra, sổ tiết kiệm cũng có thể làm giả được, chỉ cần chị không mang ra ngân hàng hỏi thì ai biết được thật giả chứ?”
Hứa Quy nói tiếp: “Nếu chị không tin lời tôi, chị có thể cầm sổ tiết kiệm đến ngân hàng kiểm tra một chút, sẽ biết lời tôi nói là thật hay giả... Chị chưa từng nghĩ tại sao gia đình chồng chị lại không cho chị động đến số tiền trong sổ này sao? Chị thật sự cho rằng là vì bố chồng chị mê tín à?”
Vẻ mặt của chị Dương biến sắc.
Trong lòng chị Dương càng lúc càng bất an nhưng không dám nghĩ sâu hơn.
Tuy nhiên, đối mặt với Hứa Quy, cô ấy lại không dám để lộ ra chút nào, chỉ nói: “Tôi không tin lời cô, chồng và bố mẹ chồng đối xử tốt với tôi như vậy, họ sẽ không lừa tôi đâu!”
“Hừ, bây giờ tôi sẽ cầm sổ tiết kiệm đến ngân hàng hỏi cho ra lẽ... Nếu cuối cùng chứng minh những gì cô nói đều là giả, tôi sẽ đập nát sạp của cô!”
Hứa Quy ngẩn người: … Cái sạp của cô đã làm gì sai, tại sao lại muốn đập sạp của cô?
Thấy chị Dương cầm sổ tiết kiệm bỏ đi, Hứa Quy vẫn ngơ ngác ngồi trên ghế, PD đi theo không nhịn được vội vàng nhắc nhở: “Cô Hứa, cô không đi theo xem sao à?”
Đây là một chủ đề hay như vậy, toàn là view cả đấy!
Nhưng PD không tiện nói thẳng thừng như vậy, chỉ có thể nói: “Cô không tận mắt chứng kiến, lỡ như ngân hàng rõ ràng chứng minh cuốn sổ đó là giả, mà chị Dương không chịu thừa nhận thì sao? Đây chẳng phải là phá hỏng chiêu bài thần toán của cô sao?”
Hứa Quy: “... Đúng vậy!”
Cô đột ngột đứng dậy, nói: “Anh nói đúng, tôi cũng nên đi theo xem sao!”
Cô vội vã đuổi theo chị Dương, lúc đi ngang qua ông cụ lừa đảo đeo kính râm, còn thuận miệng nói một câu: “Ông ơi, phiền ông trông giúp cháu cái sạp nhé! Cảm ơn ông!”
4
0
1 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
