TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Chương 4: Sẽ có người nói cho cô biết tôi là ai

"Tiêu chuẩn tối thiểu của lễ nghi ít nhất là phải khiến người khác cảm thấy dễ chịu chứ?" Lý Càn Thiền nói bằng giọng bình thản, không kiêu ngạo cũng chẳng tự ti: "Nhưng tôi và cô mới nói được vài câu ngắn ngủi mà đã cảm thấy cô dường như đang cố gắng hết sức để làm tôi khó xử. Vậy chẳng lẽ đây chính là cái loại lễ nghi của cô giáo sao?"

Trần Vân lập tức đỏ mặt tía tai.

Tiếng bước chân sau lưng Lý Càn Thiền ngày càng rõ ràng hơn: "Có lý."

Lý Càn Thiền quay đầu lại, liền thấy một chàng trai có vóc dáng cao lớn, khuôn mặt tuấn tú đứng sau lưng cô. Cậu mặc một bộ đồng phục học viện kiểu dáng tinh tế, ánh mắt lạnh mà trong trẻo.

Trần Vân quát lên: "Cậu là ai? Chuyện này có liên quan gì đến cậu! Chuyện nhà người khác cậu cũng muốn xen vào sao?"

Người trợ lý bên cạnh bỗng chốc giật mình cứng người, mặt tái mét như sắp chết. Anh ta điên cuồng nháy mắt với Trần Vân, nhưng Trần Vân đang trong cơn giận nên hoàn toàn chẳng hề để ý.

Chàng trai lạnh nhạt nói: "Sẽ có người nói cho cô biết tôi là ai."

Mặc kệ phản ứng của Trần Vân, chàng trai khẽ cúi đầu dường như đang nhớ lại điều gì đó: "Lý Càn Thiền?"

"Là tôi."

Chàng trai đứng thẳng dậy, gật đầu: "Đi với tôi."

Nói xong, cậu quay người đi thẳng, không cho Lý Càn Thiền cơ hội từ chối.

Lý Càn Thiền liếc nhìn trợ lý, thấy vẻ mặt anh ta đa phần là e dè và kính trọng đối với chàng trai kia. Rõ ràng là anh ta có vẻ đã nhận ra đối phương. Một suy đoán về thân phận của chàng trai này nhanh chóng lóe lên trong đầu cô.

Trần Vân còn định nói gì thêm nữa thì điện thoại đột nhiên đổ chuông, màn hình hiển thị chính là "Lý Trạch Sơn".

"Alo, em rể..."

"Cô có thể đừng gây thêm rắc rối cho tôi và Nhược Nhược ở bên ngoài không! Người nào cô cũng dám mắng, đến lúc đó chết cũng không biết chết như thế nào!" Giọng điệu của Lý Trạch Sơn rất tệ, khiến Trần Vân đột nhiên toát mồ hôi lạnh.

Chẳng lẽ cậu thanh niên có vẻ ngoài đẹp đến mức chói mắt kia thực sự là một nhân vật lợi hại đến vậy sao?

Chàng trai đi thẳng đến chỗ đỗ một chiếc xe thể thao màu đỏ sành điệu. Cậu dừng lại, giơ tay nhấn nút điều khiển từ xa để mở khóa. Cậu quay đầu lại đã nhìn thấy Lý Càn Thiền đang kéo vali đi tới, vừa lúc đứng ngay phía sau lưng cậu.

Chàng trai im lặng đưa tay ra.

Lý Càn Thiền chớp chớp đôi mắt mèo: "Ừm, cảm ơn?"

4

0

4 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.