TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25
Chương 25: Tính đi tính lại vẫn thấy ở cùng anh là tốt nhất

Nhưng theo cô thấy Điền Bất Khổ thông minh lại mẫn cảm như vậy, cô chỉ cần sơ sẩy một chút, có lẽ sẽ khiến cậu phát hiện ra mình không phải là nguyên chủ, vì vậy chỉ có thể đành thôi.

"Chị Điền Anh, chị cũng đừng quá lo lắng, đoàn trưởng của bọn em có bộ đội ra sức bảo toàn sẽ không bị ảnh hưởng bởi cha mẹ anh ấy đâu, kết quả xấu nhất cũng nhiều nhất là ngồi ghế dự bị thôi, nếu chị có thể kết hôn với anh ấy, chị là con cái liệt sĩ cách mạng, thành phần lại tốt, đối với anh ấy chắc chắn sẽ có ích. Nhưng nếu chị chọn hủy hôn, bị những người mà trước đó đoàn trưởng từng đắc tội biết được, e rằng họ sẽ mượn chuyện này làm to chuyện, thừa cơ kéo anh ấy xuống ngựa."

Điền Anh nghe vậy, nhất thời không nói gì, trong lòng lại đang nghĩ, ước chừng lúc Tiêu Bắc Phóng đi tìm nguyên chủ, không phải là đi thực hiện hôn ước mà là muốn cùng cô hủy hôn, chỉ là lúc anh đi thì Điền Anh đã qua đời rồi, anh liền không nhắc lại chuyện này nữa.

Nghĩ lại sau này nhà họ Điền trong sách cũng không còn cậy ơn báo oán, tiếp tục dây dưa với nhà họ Tiêu, e rằng cũng là vì biết được tình hình của nhà họ Tiêu, sợ bị liên lụy mới buông tha cho Tiêu Bắc Phóng.

Cuối cùng Điền Ái Trân nhắm đến người chú nhỏ mới xuống nông thôn đến đại đội Tam Đạo Câu làm thanh niên trí thức của nam chính trong sách.

Kim Ca thấy Điền Anh mãi không nói gì, còn tưởng rằng cô sợ bị nhà họ Tiêu liên lụy, vừa muốn nói gì đó, liền nghe Điền Anh hỏi Điền Bất Khổ: "Bất Khổ, nếu cô chọn quay về đơn vị bộ đội kết hôn với Tiêu Bắc Phóng, cháu có đồng ý không?"

Điền Bất Khổ nhìn nhìn đống đồ mà Kim Ca vừa mới bới ra kia, bao gồm cả những chiếc qυầи ɭóŧ mà Tiêu Bắc Phóng mua cho cậu, lại nhìn nhìn ánh mắt sáng quắc của Điền Anh, im lặng hồi lâu mới nói: "Cháu nghe cô."

Điền Anh thấy Điền Bất Khổ đồng ý, trong lòng ít nhiều cũng có chút tự tin, trong lòng nghĩ vì Điền Bất Khổ không phản đối, vậy thì chứng tỏ tình hình của nhà họ Tiêu, cuối cùng có lẽ sẽ không đến mức không thể đảo ngược được, nếu không thì với tình cảm của Điền Bất Khổ đối với cô, cậu tuyệt đối sẽ không đồng ý.

Đương nhiên, cũng không loại trừ Điền Bất Khổ căn bản không biết kết cục cuối cùng của người nhà họ Tiêu, nhưng mặc kệ Điền Bất Khổ có biết kết cục của người nhà họ Tiêu hay không, cuối cùng Điền Anh vẫn quyết định quay đầu về đơn vị bộ đội, "Vậy Bất Khổ cùng cô đi giúp chú Tiêu vừa chính trực lại có lòng yêu thương đi."

Điền Bất Khổ nghe vậy, bất đắc dĩ nhìn Điền Anh một cái, biết cái tật thích lo chuyện bao đồng của cô lại tái phát rồi, nhưng cô nếu không thích lo chuyện bao đồng, vậy thì cũng không phải là cô của cậu nữa.

Nhưng Điền Bất Khổ vẫn không thể đoán đúng hoàn toàn, Điền Anh sẽ tự tìm phiền phức quay đầu về đơn vị bộ đội, tuy rằng đúng là có nguyên nhân muốn giúp một tay Tiêu Bắc Phóng ở trong đó, nhưng cũng là đã cân nhắc mọi phương diện rồi.

Nếu Tiêu Bắc Phóng thật sự vì chuyện họ hủy hôn mà bị người có tâm mượn cơ hội làm to chuyện, đối với cô và Điền Bất Khổ mà nói tuyệt đối không phải là chuyện tốt gì, nói không chừng ngay cả họ cũng có thể bị người ta nhắm vào, thậm chí có thể muốn lợi dụng cô để đối phó với Tiêu Bắc Phóng.

Cô và Điền Bất Khổ bây giờ ở biên cương, căn bản không có thân phận chính thức, trong tay chỉ có một tờ giấy giới thiệu đi ăn xin, nếu bị người ta nhắm vào, chắc chắn sẽ dùng cái này để uy hϊếp họ, vậy thì cô và Điền Bất Khổ tuyệt đối không thể có những ngày yên ổn mà sống nữa.

Kim Ca ở một bên cảm thấy có chút có lỗi với Điền Anh, dù sao chính là anh ta đã kéo cô và Điền Bất Khổ trở lại cái vòng xoáy này, nhưng suy nghĩ của anh ta và Điền Anh giống nhau, nếu đoàn trưởng của họ thật sự bị người ta thừa cơ kéo xuống, Điền Anh bọn họ ở biên cương sẽ rất khó khăn. Cho dù đoàn trưởng của họ có an bài tốt cho Điền Anh và Điền Bất Khổ, thì những ngày của họ cũng tuyệt đối sẽ không sống được tốt đẹp cho lắm.

Kim Ca cảm thấy đã như vậy, chi bằng để Điền Anh và đoàn trưởng của họ kết hôn, chỉ cần khiến người ta không tìm được cơ hội mượn gió bẻ măng hãm hại đoàn trưởng của họ, vậy thì chẳng phải là ai cũng vui vẻ sao.

Quyết định của Điền Anh, khiến Kim Ca cảm thấy anh ta đã không nhìn lầm người.

Đợi Kim Ca dẫn Điền Anh và Điền Bất Khổ trở về đơn vị bộ đội, Kim Ca bảo Điền Anh bọn họ nghỉ ngơi trước, bản thân anh ta thì đến văn phòng của Tiêu Bắc Phóng tìm anh.

Kim Ca đến văn phòng của Tiêu Bắc Phóng, còn chưa kịp nói với anh chuyện Điền Anh bọn họ đã trở về, thì chính ủy của họ, cũng là người anh em tốt của Tiêu Bắc Phóng Trần Ngọc Minh, đã giận đùng đùng xông vào văn phòng.

13

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.