TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 44
Chương 44

Và đúng lúc này, Tư Phong, kẻ vẫn luôn dõi theo nhóc rắn, đã tham gia vào trận chiến…

Tư Phong, bị kích động bởi hành động cố ý làm hại Kính Lưu của con người, đã đến bên cạnh Kính Lưu. Đám khỉ hai chân làm hắn bị thương chưa đủ, lại còn muốn làm hại nhóc rắn mà hắn nuôi ngay trước mặt hắn!

Hắn dùng đuôi bảo vệ Kính Lưu. Kính Lưu nhân cơ hội trèo lên thân Tư Phong, ngăn cản hành động hắn định cắn người đàn ông.

Tư Phong, kẻ rất hay để bụng, nhìn Kính Lưu đang thò đầu ra. Kính Lưu phát ra tiếng "ưng ửng" nũng nịu. Không thể trút giận, Tư Phong đành dùng đầu húc vào người đàn ông một cái.

Kính Lưu thở phào nhẹ nhõm khi thấy hành động của hắn. Tư Phong là một con rắn hổ mang chúa thuần chủng, điều đó có nghĩa là khi bị kích động, hắn thật sự sẽ cắn chết người.

Những người này ngay cả nọc độc của anh còn không chịu nổi, huống hồ là của Tư Phong. Kính Lưu không muốn Tư Phong dính líu đến mạng người mà bị bắt hoặc bị gϊếŧ. "Máu của những người này rất hôi, còn không sạch bằng chuột nữa.” anh giải thích với Tư Phong.

Tư Phong "hừ" một tiếng, miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích này.

Kính Lưu thò người ra, hai con rắn, vốn đã phối hợp ăn ý, nhìn nhau. Họ đã đạt được thỏa thuận và không định gϊếŧ hết tất cả, nhưng mấy người kia không hề hay biết.

Gã béo và người phụ nữ còn lại nhìn hai đồng bọn liên tục rêи ɾỉ trên mặt đất:

"Tôi sắp chết rồi! Đây là rắn hổ mang!"

"Chắc chắn là rắn hổ mang! Nó cắn tôi rồi! Tôi sắp chết! Mấy người mau cứu tôi!"

Hai con rắn có phần cổ rộng lớn khiến họ, những kẻ không phân biệt được giữa rắn hổ mang và rắn hổ mang chúa, hiểu lầm về loài của Kính Lưu và Tư Phong.

Tư Phong bất mãn phát ra tiếng rít như gió. Rắn hổ mang là một trong những thức ăn của hắn, bị lầm là thức ăn khiến hắn rất khó chịu. Nhưng vì đã hứa với nhóc rắn sẽ không xuống tay gϊếŧ chết, nên hắn nặng nề phát ra một tiếng phì, rồi bơi về phía mấy người kia.

Thấy hai con rắn đang bơi về phía mình, hai người còn lại nhìn nhau, cắn răng bỏ chạy thục mạng. Hai người bị cắn thì sợ hãi đến choáng váng, cộng thêm bị đồng bọn bỏ rơi, họ tuyệt vọng chửi rủa.

Thấy những người đang chạy, bản năng săn đuổi con mồi của hai con rắn trỗi dậy. Tư Phong dẫn Kính Lưu đuổi theo một đoạn đường. Hai người kia chạy tán loạn, đường trong rừng mưa vốn đã phức tạp, lại thêm màn đêm buông xuống khiến chúng gần như giống hệt nhau.

Họ không hề hay biết mình đã tự chọn một con đường dẫn đến địa ngục. Kính Lưu nhận ra cuối con đường này là sông Chỉ Hà, anh vừa vui sướиɠ vừa đau đớn "rít" lên một tiếng. Vết thương của anh lại nứt ra. Tư Phong cọ cọ đầu anh, vẫy đuôi, điều chỉnh hướng rồi quay về bụi cây lúc nãy.

Còn hai người bị đồng bọn bỏ lại, tiếng rêи ɾỉ và chửi rủa của họ đã thu hút chúa tể đêm khuya của rừng mưa. Từng đôi mắt xanh lục phát sáng xuất hiện từ giữa rừng.

Đàn sói đã mất đi không ít đồng bọn nên rất đau buồn, chúng hung tợn nhìn chằm chằm hai con khỉ kỳ lạ này, muốn trút giận. Dưới tiếng hú của con đầu đàn, chúng bắt đầu tấn công.

Hai người hoảng loạn. Người đàn ông gầy cao đẩy tên hèn hạ về phía đàn sói, rồi nhờ thân thủ khá nhanh nhẹn mà thoát khỏi vòng vây.

Hai con rắn đi ngang qua chỉ liếc mắt nhìn một cái rồi không còn để ý nữa. Kính Lưu tìm thấy mảnh xương thú bị rơi trong lúc đuổi theo con người. Nó rơi gần đống lửa ban nãy. Kính Lưu vui mừng khi tìm lại được nó, anh lại cố định nó và ngậm vào miệng.

4

0

1 tháng trước

11 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.