0 chữ
Chương 1
Chương 1
Trong khu rừng già cao ngút ngàn, vài tia nắng yếu ớt xuyên qua tầng lá dày đặc, rọi xuống lớp lá khô mục dưới gốc cây, tỏa ra mùi hương đặc trưng của đất ẩm.
Hơi nóng từ mặt đất bốc lên, tạo thành màn sương mỏng bao phủ những bụi dương xỉ xanh tươi ven đầm lầy. Tiếng chim hót líu lo từ xa vọng lại, lúc thánh thót, khi véo von, hòa cùng tiếng côn trùng rả rích, tạo nên bản hòa tấu ồn ào của rừng mưa.
Những dây leo rừng đung đưa nhẹ nhàng trong gió, như chiếc võng xanh khổng lồ. Đàn khỉ vừa chuyền cành, để lại bóng dáng mờ ảo khuất sau tán lá.
Bên bờ sông, hai "bà mẹ" của rừng xanh đang đối mặt: một gấu mẹ và một hổ mẹ. Gấu mẹ che chở con non sau lưng, hổ mẹ ôm con vào lòng. Cả hai thận trọng quan sát nhau, rồi như đạt được thỏa thuận ngầm, chúng quay lưng bỏ đi.
Chỉ tội cho lũ cá dưới sông, bị gấu mẹ quẫy choáng váng, trở thành bữa ăn ngon lành cho hai mẹ con.
Mùi thức ăn lan tỏa, thu hút thêm nhiều kẻ săn mồi khác đến tranh giành. Sau những cuộc truy đuổi kịch liệt, mỗi loài vật đều có được thứ mình muốn, đặc biệt là những kẻ khỏe mạnh nhất. Chúng thỏa mãn rời khỏi bờ sông, dòng nước đỏ ngầu dần tan loãng, trả lại vẻ trong xanh cho dòng chảy.
Tiếng ồn ào dần lắng xuống, nhường chỗ cho sự tĩnh lặng vốn có của khu rừng. Một cuộc tàn sát mới chưa diễn ra, ít nhất là lúc này, mọi thứ trong tầm mắt đều tươi đẹp và yên bình.
Đây là khu rừng mưa nhiệt đới ở Vân Nam, một "chốn bồng lai" mà con người chưa đặt chân tới. Nơi vẻ đẹp và sự tàn khốc của cuộc sống hòa quyện vào nhau. Trong đấu trường sinh tồn khắc nghiệt này, "cá lớn nuốt cá bé", kẻ đi săn và con mồi luôn đối mặt nhau, sống còn là vòng tuần hoàn bất tận.
Nhưng, mối quan hệ giữa kẻ đi săn và con mồi có thể kéo dài bao lâu? Ai dám chắc kẻ đi săn không trở thành miếng mồi ngon của kẻ khác?
Tiếng vảy cọ xát vào đất đá vang lên xào xạc. Một con rắn hổ mang từ bụi rậm lao ra, thân hình đầy vết thương, trông thảm hại vô cùng. Loài rắn độc vốn là nỗi khϊếp sợ của nhiều loài vật, giờ phải nếm trải cay đắng.
Do mất đà, nó ngã nhào xuống bãi đất trống ven sông, đầu đâm thẳng vào hang nhỏ dưới gốc cây, có lẽ là nhà của loài gặm nhấm nào đó.
Với lớp vảy màu nâu nhạt điểm xuyết vòng tròn đen, nó trông không khác gì cành cây khô gãy cắm vào gốc cây. Nhưng với tình trạng này, nó không thể di chuyển được nữa. Tiếng gió rít và tiếng cọ xát ngày càng đến gần...
Gần như cùng lúc con rắn hổ mang trườn vào hang, một kẻ săn mồi đang bám riết phía sau đã bơi đến bờ. Kẻ săn mồi này thoăn thoắt di chuyển trong rừng như đi trên đất bằng. Có lẽ do bị thương ở bụng nên nó muốn giải quyết nhanh gọn trận chiến này.
Hơi nóng từ mặt đất bốc lên, tạo thành màn sương mỏng bao phủ những bụi dương xỉ xanh tươi ven đầm lầy. Tiếng chim hót líu lo từ xa vọng lại, lúc thánh thót, khi véo von, hòa cùng tiếng côn trùng rả rích, tạo nên bản hòa tấu ồn ào của rừng mưa.
Những dây leo rừng đung đưa nhẹ nhàng trong gió, như chiếc võng xanh khổng lồ. Đàn khỉ vừa chuyền cành, để lại bóng dáng mờ ảo khuất sau tán lá.
Bên bờ sông, hai "bà mẹ" của rừng xanh đang đối mặt: một gấu mẹ và một hổ mẹ. Gấu mẹ che chở con non sau lưng, hổ mẹ ôm con vào lòng. Cả hai thận trọng quan sát nhau, rồi như đạt được thỏa thuận ngầm, chúng quay lưng bỏ đi.
Mùi thức ăn lan tỏa, thu hút thêm nhiều kẻ săn mồi khác đến tranh giành. Sau những cuộc truy đuổi kịch liệt, mỗi loài vật đều có được thứ mình muốn, đặc biệt là những kẻ khỏe mạnh nhất. Chúng thỏa mãn rời khỏi bờ sông, dòng nước đỏ ngầu dần tan loãng, trả lại vẻ trong xanh cho dòng chảy.
Tiếng ồn ào dần lắng xuống, nhường chỗ cho sự tĩnh lặng vốn có của khu rừng. Một cuộc tàn sát mới chưa diễn ra, ít nhất là lúc này, mọi thứ trong tầm mắt đều tươi đẹp và yên bình.
Đây là khu rừng mưa nhiệt đới ở Vân Nam, một "chốn bồng lai" mà con người chưa đặt chân tới. Nơi vẻ đẹp và sự tàn khốc của cuộc sống hòa quyện vào nhau. Trong đấu trường sinh tồn khắc nghiệt này, "cá lớn nuốt cá bé", kẻ đi săn và con mồi luôn đối mặt nhau, sống còn là vòng tuần hoàn bất tận.
Tiếng vảy cọ xát vào đất đá vang lên xào xạc. Một con rắn hổ mang từ bụi rậm lao ra, thân hình đầy vết thương, trông thảm hại vô cùng. Loài rắn độc vốn là nỗi khϊếp sợ của nhiều loài vật, giờ phải nếm trải cay đắng.
Do mất đà, nó ngã nhào xuống bãi đất trống ven sông, đầu đâm thẳng vào hang nhỏ dưới gốc cây, có lẽ là nhà của loài gặm nhấm nào đó.
Với lớp vảy màu nâu nhạt điểm xuyết vòng tròn đen, nó trông không khác gì cành cây khô gãy cắm vào gốc cây. Nhưng với tình trạng này, nó không thể di chuyển được nữa. Tiếng gió rít và tiếng cọ xát ngày càng đến gần...
Gần như cùng lúc con rắn hổ mang trườn vào hang, một kẻ săn mồi đang bám riết phía sau đã bơi đến bờ. Kẻ săn mồi này thoăn thoắt di chuyển trong rừng như đi trên đất bằng. Có lẽ do bị thương ở bụng nên nó muốn giải quyết nhanh gọn trận chiến này.
5
0
1 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
