0 chữ
Chương 1
Quyển 1 - Chương 1.1: Harry bị thương khi làm nhiệm vụ
Buổi sáng ở số 19, hẻm Spinner’s End luôn bắt đầu bằng mùi hương cà phê thơm lừng.
Harry dụi mắt đi xuống cầu thang, mũi vô thức lần theo mùi hương đậm đà, quyến rũ ấy. Trong bếp, Severus Snape Potter đang quay lưng về phía cửa, những ngón tay thon dài khéo léo điều khiển bình pha cà phê. Ánh sáng sớm xuyên qua khe rèm rọi lên gương mặt nghiêng của hắn, vẫn gầy gò nhưng không còn tái nhợt như xưa.
“Chào buổi sáng, anh yêu.” Harry vòng tay ôm lấy eo người yêu từ phía sau, áp mặt vào lớp áo ngủ bằng lụa đen quen thuộc. Dù đã kết hôn ba năm, mỗi lần được gần Severus như thế này thì tim cậu vẫn không khỏi đập nhanh hơn.
“Cà phê sắp trào ra rồi, Cậu Bé Được Chọn.” Giọng Severus vẫn trầm và đều như mọi khi, nhưng Harry nghe ra được sự dịu dàng ẩn trong đó. Bàn tay không cầm bình cà phê của hắn đặt nhẹ lên mu bàn tay Harry, khẽ siết lấy.
Harry cười toe toét, cố tình dụi mái tóc rối chưa kịp chải vào gáy Severus. “Hôm nay là ngày gì mà anh lại làm bữa sáng vậy?”
“Im lặng mà tận hưởng đi, Potter. Ngày mai lại đến lượt em rồi.” Severus rót cà phê vào hai chiếc cốc. Một chiếc đen tuyền, chiếc còn lại có dòng chữ vàng “Thần Sáng xuất sắc nhất thế giới”, món quà Giáng sinh năm ngoái của Hermione.
Harry cầm lấy chiếc cốc, ngồi xuống bàn ăn nhỏ trong bếp. Trên bàn đã bày sẵn trứng ốp la, thịt xông khói và bánh mì nướng. Đơn giản nhưng hoàn hảo, như chính cuộc sống của họ vậy.
“Hôm nay có nhiệm vụ à?” Severus hỏi, giả vờ thản nhiên gắp thêm một lát thịt vào đĩa của Harry.
Harry gật đầu, nuốt một ngụm cà phê. “Ừ, Ron vừa gửi tin. Phát hiện dấu vết của Travers ở Yorkshire. Tên khốn đó lẩn trốn bao lâu cuối cùng cũng để lộ sơ hở.”
Lông mày Severus hơi nhíu lại. “Travers? Cái tên còn sót lại trong đám Tử Thần Thực Tử, giỏi phép thuật hắc ám?”
“Chính là hắn ta.” Harry vừa cắt trứng vừa nói. “Nhưng anh đừng lo. Lần này là hành động theo nhóm, có năm Thần Sáng cùng tham gia. Bọn em chỉ đi do thám thôi. Nếu xác nhận là hắn ta thì sẽ lập tức gọi tiếp viện.”
“Anh hy vọng cái đầu toàn cỏ lác của em còn nhớ Travers giỏi nhất là nguyền rủa và gài bẫy?” Giọng Severus mang theo một tia sắc lạnh.
Harry giơ tay nắm lấy tay Severus. “Em nhớ. Em cũng nhớ em có một ông chồng là Bậc Thầy Độc Dược thiên tài, đã chuẩn bị đầy đủ thuốc bảo vệ và giải độc cho em.” Cậu chỉ vào sợi dây chuyền bạc trên cổ. Một bùa hộ mệnh có khả năng phát hiện độc tố và tự động giải độc, phát minh của Severus năm ngoái.
Harry dụi mắt đi xuống cầu thang, mũi vô thức lần theo mùi hương đậm đà, quyến rũ ấy. Trong bếp, Severus Snape Potter đang quay lưng về phía cửa, những ngón tay thon dài khéo léo điều khiển bình pha cà phê. Ánh sáng sớm xuyên qua khe rèm rọi lên gương mặt nghiêng của hắn, vẫn gầy gò nhưng không còn tái nhợt như xưa.
“Chào buổi sáng, anh yêu.” Harry vòng tay ôm lấy eo người yêu từ phía sau, áp mặt vào lớp áo ngủ bằng lụa đen quen thuộc. Dù đã kết hôn ba năm, mỗi lần được gần Severus như thế này thì tim cậu vẫn không khỏi đập nhanh hơn.
“Cà phê sắp trào ra rồi, Cậu Bé Được Chọn.” Giọng Severus vẫn trầm và đều như mọi khi, nhưng Harry nghe ra được sự dịu dàng ẩn trong đó. Bàn tay không cầm bình cà phê của hắn đặt nhẹ lên mu bàn tay Harry, khẽ siết lấy.
“Im lặng mà tận hưởng đi, Potter. Ngày mai lại đến lượt em rồi.” Severus rót cà phê vào hai chiếc cốc. Một chiếc đen tuyền, chiếc còn lại có dòng chữ vàng “Thần Sáng xuất sắc nhất thế giới”, món quà Giáng sinh năm ngoái của Hermione.
Harry cầm lấy chiếc cốc, ngồi xuống bàn ăn nhỏ trong bếp. Trên bàn đã bày sẵn trứng ốp la, thịt xông khói và bánh mì nướng. Đơn giản nhưng hoàn hảo, như chính cuộc sống của họ vậy.
“Hôm nay có nhiệm vụ à?” Severus hỏi, giả vờ thản nhiên gắp thêm một lát thịt vào đĩa của Harry.
Harry gật đầu, nuốt một ngụm cà phê. “Ừ, Ron vừa gửi tin. Phát hiện dấu vết của Travers ở Yorkshire. Tên khốn đó lẩn trốn bao lâu cuối cùng cũng để lộ sơ hở.”
“Chính là hắn ta.” Harry vừa cắt trứng vừa nói. “Nhưng anh đừng lo. Lần này là hành động theo nhóm, có năm Thần Sáng cùng tham gia. Bọn em chỉ đi do thám thôi. Nếu xác nhận là hắn ta thì sẽ lập tức gọi tiếp viện.”
“Anh hy vọng cái đầu toàn cỏ lác của em còn nhớ Travers giỏi nhất là nguyền rủa và gài bẫy?” Giọng Severus mang theo một tia sắc lạnh.
Harry giơ tay nắm lấy tay Severus. “Em nhớ. Em cũng nhớ em có một ông chồng là Bậc Thầy Độc Dược thiên tài, đã chuẩn bị đầy đủ thuốc bảo vệ và giải độc cho em.” Cậu chỉ vào sợi dây chuyền bạc trên cổ. Một bùa hộ mệnh có khả năng phát hiện độc tố và tự động giải độc, phát minh của Severus năm ngoái.
13
0
2 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
