0 chữ
Chương 23
Chương 23: Bày kế
Ngân Xuyên nhìn Kim Thoa, không nhịn được mở lời: “Ngươi có cách gì?”
Kim Thoa ném cho Ngân Xuyên một thứ được bọc vải, hạ giọng nói: “Đây là đồ của Triệu ma ma, ngươi chỉ cần giấu vào giường hoặc gối của Diệp Thanh Vãn.”
Ngân Xuyên sững sờ mấy giây, bỗng dưng nảy sinh một nỗi lo lắng.
Nàng ta nhìn quanh, cẩn thận vén tấm vải ra một chút, liền thấy một góc ánh vàng lấp lánh.
Cổ họng nàng ta nghẹn lại, vội vàng giấu đồ đi.
“Ngươi có thể tìm Như Ý giúp đỡ, nhờ nàng ta làm chứng, chỉ điểm Thanh Vãn.” Kim Thoa hạ giọng, chậm rãi nói, trên khuôn mặt thanh tú toát lên vẻ tinh ranh.
Ngân Xuyên sững sờ: “Sao Như Ý lại giúp ta?”
Kim Thoa cười lạnh nói: “Nàng ta là người của Hạ Trình. Hiện nay Diệp Thanh Vãn được Chu công công trọng dụng, đương nhiên nàng ta muốn loại bỏ Diệp Thanh Vãn để thể hiện lòng trung thành với Hạ công công. Cho nên chỉ cần kế hoạch chu toàn, nàng ta nhất định sẽ giúp ngươi.”
Ngân Xuyên lúng túng mở lời: “Hạ công công đã chọn nàng ta rồi sao?”
Kim Thoa không nói gì, chỉ nghĩ trước khi có Diệp Thanh Vãn, người được Chu công công xem trọng nhất là nàng ta.
Vì vậy, nàng ta nhất định phải trừ bỏ Diệp Thanh Vãn, chứng minh mình mạnh hơn Diệp Thanh Vãn, nàng ta mới có cơ hội được Chu công công ưu ái một lần nữa.
Dưới sự gợi ý của Kim Thoa, lúc này Ngân Xuyên cũng đã phản ứng lại. Trong mắt nàng ta lóe lên một tia oán hận. Chỉ vì một câu nói của Diệp Thanh Vãn, nàng ta đã trở thành mục tiêu công kích của mọi người. Những kẻ vốn nhắm vào Diệp Thanh Vãn lại đều quay sang đối phó nàng ta!
Nàng ta tuyệt đối sẽ không cho Diệp Thanh Vãn có kết cục tốt đẹp!
Cuối cùng Ngân Xuyên cũng không ngu đến mức cùng đường, mang theo chút cảnh giác nhìn Kim Thoa nói: “Chuyện này tại sao ngươi lại tìm ta, mà không tự mình làm?”
Kim Thoa lạnh lùng liếc nhìn nàng ta, nói: “Ta và Diệp Thanh Vãn không cùng phòng. Nếu tùy tiện xuất hiện trong phòng các ngươi, nhất định sẽ gây chú ý. Mà ngươi và Diệp Thanh Vãn có thù, nếu ngươi ra mặt chỉ điểm nàng ta, cô cô chưa chắc đã tin. Cho nên chỉ có thể tìm Như Ý, người có lợi ích chung với chúng ta.”
Kim Thoa giải thích, cố ý tránh đi lý do mình không ra mặt làm chứng.
Chỉ là Ngân Xuyên đầu óc đơn giản, không nghe ra được điều gì bất thường.
“Ta tạm tin ngươi một lần.” Ngân Xuyên trầm giọng nói, giấu đồ vào tay áo xong, quay người đi tìm Như Ý.
Kim Thoa đứng tại chỗ nhìn bóng lưng nàng ta, cười lạnh nói: “Ngu ngốc!”
Có Ngân Xuyên và Như Ý ra mặt, dù chuyện này không thành thì cũng tuyệt đối không thể đổ lên đầu mình.
Ngân Xuyên về phòng sau, lập tức hẹn Như Ý gặp mặt.
“Ngân Xuyên tỷ tỷ, tâm trạng tỷ tốt hơn chưa?” Như Ý rụt rè nhìn nàng ta, dường như vẫn còn chút lo lắng.
“Hừ, ngươi đừng giả bộ nữa, đừng tưởng ta không biết ngươi có ý đồ gì.” Ngân Xuyên cười lạnh nói, nhìn vẻ mặt thành thật của Như Ý, chỉ thấy nàng ta cũng đáng ghét như Diệp Thanh Vãn.
“Ngân Xuyên tỷ tỷ, muội không biết tỷ đang nói gì.” Như Ý giả vờ ngơ ngác, dường như khá tổn thương.
Ngân Xuyên thấy nàng ta vẫn còn làm bộ làm tịch, càng thêm mất kiên nhẫn, lập tức hạ giọng nói: “Ta biết ngươi là người của Hạ công công. Nhưng cái con tiện nhân Diệp Thanh Vãn kia vừa đến đã được Chu công công ưu ái không nói, còn cố tình khiến mọi người đều nhằm vào ta. Bây giờ ta có một cơ hội để trừ bỏ nàng ta, vừa có thể khiến ngươi được Hạ công công trọng dụng, vừa có thể giúp ta báo thù bị Truy Nguyệt cô cô tát, ngươi có làm không?”
Như Ý sững sờ mấy giây, rõ ràng không ngờ Ngân Xuyên hẹn mình ra gặp mặt lại vì chuyện này.
Ánh mắt nàng ta rơi xuống mặt Ngân Xuyên, thấy nàng ta đầy vẻ hận thù, không giống giả dối, nụ cười trên mặt cũng phai nhạt, khẽ nói: “Tỷ muốn làm thế nào?”
Kim Thoa ném cho Ngân Xuyên một thứ được bọc vải, hạ giọng nói: “Đây là đồ của Triệu ma ma, ngươi chỉ cần giấu vào giường hoặc gối của Diệp Thanh Vãn.”
Ngân Xuyên sững sờ mấy giây, bỗng dưng nảy sinh một nỗi lo lắng.
Nàng ta nhìn quanh, cẩn thận vén tấm vải ra một chút, liền thấy một góc ánh vàng lấp lánh.
Cổ họng nàng ta nghẹn lại, vội vàng giấu đồ đi.
“Ngươi có thể tìm Như Ý giúp đỡ, nhờ nàng ta làm chứng, chỉ điểm Thanh Vãn.” Kim Thoa hạ giọng, chậm rãi nói, trên khuôn mặt thanh tú toát lên vẻ tinh ranh.
Ngân Xuyên sững sờ: “Sao Như Ý lại giúp ta?”
Kim Thoa cười lạnh nói: “Nàng ta là người của Hạ Trình. Hiện nay Diệp Thanh Vãn được Chu công công trọng dụng, đương nhiên nàng ta muốn loại bỏ Diệp Thanh Vãn để thể hiện lòng trung thành với Hạ công công. Cho nên chỉ cần kế hoạch chu toàn, nàng ta nhất định sẽ giúp ngươi.”
Kim Thoa không nói gì, chỉ nghĩ trước khi có Diệp Thanh Vãn, người được Chu công công xem trọng nhất là nàng ta.
Vì vậy, nàng ta nhất định phải trừ bỏ Diệp Thanh Vãn, chứng minh mình mạnh hơn Diệp Thanh Vãn, nàng ta mới có cơ hội được Chu công công ưu ái một lần nữa.
Dưới sự gợi ý của Kim Thoa, lúc này Ngân Xuyên cũng đã phản ứng lại. Trong mắt nàng ta lóe lên một tia oán hận. Chỉ vì một câu nói của Diệp Thanh Vãn, nàng ta đã trở thành mục tiêu công kích của mọi người. Những kẻ vốn nhắm vào Diệp Thanh Vãn lại đều quay sang đối phó nàng ta!
Nàng ta tuyệt đối sẽ không cho Diệp Thanh Vãn có kết cục tốt đẹp!
Cuối cùng Ngân Xuyên cũng không ngu đến mức cùng đường, mang theo chút cảnh giác nhìn Kim Thoa nói: “Chuyện này tại sao ngươi lại tìm ta, mà không tự mình làm?”
Kim Thoa giải thích, cố ý tránh đi lý do mình không ra mặt làm chứng.
Chỉ là Ngân Xuyên đầu óc đơn giản, không nghe ra được điều gì bất thường.
“Ta tạm tin ngươi một lần.” Ngân Xuyên trầm giọng nói, giấu đồ vào tay áo xong, quay người đi tìm Như Ý.
Kim Thoa đứng tại chỗ nhìn bóng lưng nàng ta, cười lạnh nói: “Ngu ngốc!”
Có Ngân Xuyên và Như Ý ra mặt, dù chuyện này không thành thì cũng tuyệt đối không thể đổ lên đầu mình.
Ngân Xuyên về phòng sau, lập tức hẹn Như Ý gặp mặt.
“Hừ, ngươi đừng giả bộ nữa, đừng tưởng ta không biết ngươi có ý đồ gì.” Ngân Xuyên cười lạnh nói, nhìn vẻ mặt thành thật của Như Ý, chỉ thấy nàng ta cũng đáng ghét như Diệp Thanh Vãn.
“Ngân Xuyên tỷ tỷ, muội không biết tỷ đang nói gì.” Như Ý giả vờ ngơ ngác, dường như khá tổn thương.
Ngân Xuyên thấy nàng ta vẫn còn làm bộ làm tịch, càng thêm mất kiên nhẫn, lập tức hạ giọng nói: “Ta biết ngươi là người của Hạ công công. Nhưng cái con tiện nhân Diệp Thanh Vãn kia vừa đến đã được Chu công công ưu ái không nói, còn cố tình khiến mọi người đều nhằm vào ta. Bây giờ ta có một cơ hội để trừ bỏ nàng ta, vừa có thể khiến ngươi được Hạ công công trọng dụng, vừa có thể giúp ta báo thù bị Truy Nguyệt cô cô tát, ngươi có làm không?”
Như Ý sững sờ mấy giây, rõ ràng không ngờ Ngân Xuyên hẹn mình ra gặp mặt lại vì chuyện này.
Ánh mắt nàng ta rơi xuống mặt Ngân Xuyên, thấy nàng ta đầy vẻ hận thù, không giống giả dối, nụ cười trên mặt cũng phai nhạt, khẽ nói: “Tỷ muốn làm thế nào?”
4
0
1 tháng trước
4 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
