TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2

Tống Oanh Thời dự cảm được điều gì đó, đang định lật xem thêm ký ức thì ngoài cửa lớn truyền đến tiếng nói chuyện rôm rả.

Sáng nay Tống Oanh Thời xuyên vào, người nhà của nguyên thân đều không có ở nhà, chỉ có người hầu.

Sau khi tiếp nhận ký ức gần đây, cô đi một vòng quanh nhà, cuối cùng dừng lại trên sofa ăn cam.

Lúc này, cô ngẩng đầu nhìn lại, bên ngoài hai hàng cửa sổ sát đất ở đại sảnh, suối phun đang phun trào, vườn hoa nhỏ được cắt tỉa tinh xảo.

Hai người phụ nữ xinh đẹp từ cửa đi vào, phía sau còn có một người đàn ông cao lớn.

"Từ khi Thập Thập ra nước ngoài đến giờ, không biết bao lâu rồi tôi không gặp lại nó, thật sự nhớ nó quá."

"Không phải sao, con bé nhà tôi chưa bao giờ về nhà. Vẫn là Tống Minh nhà cháu hiểu chuyện, luôn ở bên cháu."

Vừa nhìn thấy người, Tống Oanh Thời không tốn chút sức nào đã đối chiếu được với gương mặt trong trí nhớ, nhận ra một trong số đó là mẹ của nguyên thân, cũng là mẹ của cô sau này.

Ngoài dự đoán, Tống Minh đáng lẽ phải đi bao dưỡng nữ chính theo cốt truyện cũng ở đây.

Tống Oanh Thời lặng lẽ đánh giá một trong những nam chính này.

Mang gương mặt nam chính điển hình, Tống Minh khoác bộ vest đen không sợ nóng, liên tục liếc đồng hồ, cố nén tâm trạng để nói chuyện phiếm.

Như cảm giác được ai đó đang nhìn mình, anh ta quay đầu lại. Hai người phụ nữ cũng theo đó dời tầm mắt, một người trong số họ lên tiếng:

"Tiểu Thập, chị dâu con đến thăm con kìa."

"Tiểu Thập, còn nhận ra chị dâu không đấy?"

Tống Minh đang thất thần đến ngây người bị mẹ véo tay, bèn tiến lên một bước, cung kính cúi đầu với Tống Oanh Thời, người nhỏ hơn anh ta vài tuổi:

"…Chào cô họ ạ."

?

Cô họ?

Tống Oanh Thời kinh ngạc đến biến sắc mặt:

"Chào cháu."

Ai mà ngờ được, một trong những nam chính cường thủ hào đoạt, tà mị vô song trong truyện lại là cháu trai của cô chứ?

Thật quá kỳ diệu.

Mọi người ngồi xuống ôn chuyện, Tống Oanh Thời bưng chén trà giả ngoan, trong đầu lật lại ký ức, hiểu ra mọi chuyện.

Tống gia có gốc rễ ở phương Nam, là một đại gia tộc, coi trọng quan hệ thân thích. Tống Oanh Thời có bối phận rất lớn trong tộc.

Chi nhà cô cũng rất thành đạt, thân thích trong tộc đều thân cận với nhà cô. Hôm nay Tống Minh được mẹ dẫn đến để làm quen.

Dù xét ở góc độ nào, Tống Minh cũng chỉ có thể cúi đầu trước mặt cô.

Mọi người nói chuyện không lâu thì hệ thống nhắc nhở ba lần trong đầu cô.

[Nhắc nhở ký chủ, sinh mệnh giá trị chỉ còn 2 giờ 40 phút.]

[Nhắc nhở ký chủ, sinh mệnh giá trị chỉ còn 2 giờ 30 phút.]

[Nhắc nhở ký chủ, sinh mệnh giá trị chỉ còn 2 giờ 20 phút.]

"..."

Đầu Tống Oanh Thời muốn nổ tung, tim đập rất mạnh.

Lúc này, cô cháu trai hờ của cô cũng ngồi không yên:

"Thưa bà, cô họ, mẹ, con có cuộc họp phải đi gấp..."

"Sao lại không hiểu chuyện thế? Có việc gì quan trọng hơn người nhà nói chuyện? Hoãn lại!"

Mẹ Tống Oanh Thời khuyên: "Lâu lắm rồi không gặp con, không ở lại ăn bữa cơm sao?"

Không đúng, sao có thể không cho Tống Minh đi làm nhiệm vụ?

Cô còn phải đi tìm nữ chính để kéo dài mạng sống nữa chứ!

Tống Oanh Thời lập tức nói: "Tôi cũng muốn đi xem."

6

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.