TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 45
Chương 45

Lời còn chưa nói xong, liền bị Nhậm Tuần lạnh lùng ngắt lời:

“Cậu nếu muốn mang, đến lúc đó liền làm ơn tự mình chịu trách nhiệm cho sự an toàn của bọn họ, tôi thì một chút cũng sẽ không quản!”

Nói xong, cô liền dẫn đầu bước về phía trước, tiện tay đập vỡ cửa kính một chiếc xe, mở cửa, ngồi vào trong.

Nhìn dáng vẻ kia của cô, Tô Lê Âm liền như vậy lúng túng mà đứng ở tại chỗ, sắc mặt khó coi đến cực điểm, những ngón tay xanh nhạt rũ xuống bên người gắt gao bóp chặt làn váy trắng, đến cả đầu ngón tay cũng gần như trắng bệch.

“Vân Diệc, anh xem…”

Tô Lê Âm xoay người, mang theo vẻ ủy khuất mà nhìn về phía Thẩm Vân Diệc bên cạnh.

Người đàn ông thấy thế khựng lại một chút:

“Lê Âm, tôi biết cô là có lòng tốt, tôi cũng không phản đối, nhưng lực lượng của chúng ta chỉ có hạn, nếu như những người kia nguyện ý tự lực cánh sinh thì còn được, nếu không thì… tôi sẽ lấy Vân Phi làm ưu tiên tất cả, hy vọng cô có thể hiểu.”

Nói xong cũng quay người rời đi, chỉ để lại một mình Tô Lê Âm gắt gao cắn môi, cúi đầu xuống, dáng vẻ như là đã làm sai chuyện gì, nhưng trong ánh mắt bị tóc mái che khuất lại lóe lên một tia oán độc.

Nhìn thấy dáng vẻ cô như thế, Lục Quân Yểu trong lòng cũng có chút không đành lòng, tuy rằng cô cũng muốn mang theo những người kia, nhưng sự thật là bọn họ chỉ có chín người, ngay cả chiếu cố người thân cũng đã lực bất tòng tâm, lấy đâu ra tư cách đi gánh vác sinh mạng của người khác?

Những người này chọn đi theo bọn họ, chắc chắn là đặt kỳ vọng rất lớn, nếu về sau thất vọng rồi, người đầu tiên bị trách cứ cũng chính là bọn họ. Thật sự là “thi ân không thành, ngược lại kết thù” rất dễ xảy ra!

Nhưng nếu hiện tại A Âm đã muốn làm như vậy, cô thế nào cũng phải ủng hộ, đúng không? Thôi thì, cứ đi một bước tính một bước. Bất quá…

“Các người thật sự nguyện ý cùng chúng ta lên đường sao?”

Lục Quân Yểu bước lên phía trước vài bước, nghiêm mặt hỏi.

“Nguyện ý!”

Gần như tất cả mọi người đều đồng thanh trả lời.

“Vậy được, chúng ta trước tiên nói rõ quy tắc ba điều! Muốn đi cùng chúng ta thì được, nhưng thức ăn, xăng xe dọc đường đều phải tự lo liệu, chúng ta nếu không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không ra tay giúp đỡ. Nếu gặp phải tang thi, tốt nhất các người tự mình ứng phó, với sức của chúng ta hiện tại chỉ miễn cưỡng đủ bảo vệ bản thân. Dĩ nhiên nếu có dư lực, chúng ta sẽ giúp, nhưng đừng kỳ vọng quá nhiều!”

“Hiện tại nếu có thể chấp nhận được, thì cùng nhau đi! Cuối cùng nhấn mạnh một câu chúng ta chỉ là đồng hành tạm thời, không phải cha mẹ các người, mối quan hệ này chỉ đơn giản là hỗ trợ lẫn nhau!”

Nghe xong một tràng lời nói như vậy, mọi người đều im lặng, những người trước đó còn ồn ào đòi đi cùng lập tức hiện rõ sự do dự trên mặt. Một bên, Tô Lê Âm ánh mắt lóe lên, lại không nói lời nào.

Cuối cùng, vẫn có gần một nửa số người lựa chọn đi theo đoàn người của Lục Quân Yểu, trong đó một bộ phận là thật sự nghe lọt những lời cô nói, còn phần còn lại thì vẫn ôm toan tính cũ.

Ngồi trong xe, Nhậm Tuần nghe hết đoạn đối thoại, nhìn qua số người đi theo ít hơn kiếp trước không ít, khẽ nhướng mày.

Kiếp trước, cũng là một lời thỉnh cầu như thế, cũng là Tô Lê Âm vui vẻ đồng ý, mà người đi theo còn nhiều hơn bây giờ không biết bao nhiêu. Nhưng kết quả thì sao? Dọc đường toàn là gây rối, lúc gặp tang thi thì chỉ biết hét to, ngược lại khiến càng nhiều tang thi bị hấp dẫn đến, kéo theo thương vong nặng nề.

Mà Tô Lê Âm lại chẳng hề để tâm, chỉ lo cho bản thân chạy trốn. Đến khi tới được thành phố B, trong tay cũng chỉ còn lại một nhóm người ít ỏi. Khi đó, đội quân cứu viện của thành phố B cũng vừa vặn đến được thành phố S, lại tiếp tục đưa từng đợt người sống sót trở về.

Có lẽ hết thảy đều là ý trời… Ha, nhưng mà, còn có liên quan gì đến cô nữa đâu?

9

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.