TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Không cho chạm vào nàng

Tô Minh mất ngủ.

Đêm qua bị hệ thống hù dọa một cái như vậy hù, tâm lý tố chất người tốt đến đâu sợ rằng đều ngủ không được.

Xem trong tiểu thuyết nhân vật chính đạt được hệ thống mỹ nữ liền không vây quanh,trở thành các loại phú nhị đại từng bước đi lên đỉnh cao nhân sinh.

Kết quả đến rồi đã biết mọi thứ đều không giống nhau, chỗ tốt chưa thấy, vừa vào liền đã gặp một sự việc nguy hiểm tính mạng , Tô Minh cảm giác giống như dg ở vườn bách thú a .

Mặc dù trong lòng một mực nghĩ điều này có phải hay không là tiểu na hù dọa mình, thế nhưng nghĩ đến đây cái hệ thống phát âm thanh nghiêm túc, Tô Minh cảm giác việc này mười phần có tám chín phần là thật.

Cả đêm đều ngủ không ngon, nhưng sáng sớm Tô Minh vẫn phải là đứng lên, dù cho hai vành mắt màu dên nhàn nhạt mà đi học hôm nay không thể lại đi muộn nữa a

Ôm tâm tình nặng nề đi tới trường học, hơn nữa ngày hôm qua ngủ không ngon, Tô Minh cả người trạng thái thật không tốt, rất dễ dàng có thể nhìn ra rồi.

Đặc biệt là thời điểm giờ học của Lão Vu Bà, Tô Minh ngày hôm nay vẫn là đứng mà học, thời điểm không tập trung liền bị Vu Bà phát hiện.

Lão Vu Bà chính là đang đến thời điểm mãn kinh , tính khí dị thường không tốt,là lão sư không có việc gì liền thích tìm phiền toái , đương nhiên sẽ không buông tha cho Tô Minh rồi.

Trực tiếp vào vấn đề nói: "Tô Minh, ta mới vừa mới phân tích cái áng văn này dùng cái vài loại thủ pháp sáng tác , ngươi tổng kết cho ta một cái -- "

Tô Minh lúc này mới phục hồi tinh thần lại, mới vừa nói cái gì căn bản liền không nghe lọt tai, chỉ có thể nhạt nhẽo nói rằng: "Ta không biết -- "

"Thành tích không tốt liền cẩn thận nghe giảng bài, nếu như chính mình đều tự buông lỏng, vậy ngươi liền thực sự không cứu được rồi --" Lão Vu Bà liếc mắt Tô Minh , tiếp liền nói ra: "Thẩm Mộc Khả, ngươi tới tổng kết một cái -- "

Nghe được "Thẩm Mộc Khả" ba chữ này, Tô Minh lập tức trong lòng hơi động, tên này tối hôm qua quấy nhiễu hắn một buổi tối.

Thẩm Mộc Khả ngồi trong lớp học giữa hàng thứ hai, quanh năm đều đứng hạng đầu trong lớp, là loại điện hình vừa là mỹ nữ vừa là học bá a

Thẩm Mộc Khả sau khi đứng dậy liền trở thành tâm diểm cho vô số ánh mắt trong lớp, ngay cả Lão Vu Bà thời điểm nhìn nàng thần sắc lại dịu đi nhiều a.

Tô Minh lúc này con mắt vẫn chỉ nhìn vào bóng hình của Thẩm Khả Mộc, nhìn ngắm từ đàng sau lưng nàng cùng là một loại hưởng thụ a.

Trước đây thời điểm Tô Minh đi học cảm thấy nhàm chán, cũng không thiếu thời điểm nhìn ngắm bóng lưng của Thẩm Khả Mộc , xem mỹ nữ có thể làm cho thời gian qua mau một chút, đây là Einstein nói cho chúng ta biết.

Nhưng ngày hôm nay Tô Minh xem Thẩm Mộc Khả ánh mắt rõ ràng sẽ không đơn thuần như vậy, đến cùng nên làm sao đạt được hảo cảm Thẩm Mộc Khả đây? Tô Minh cảm giác nhiệm vụ này độ khó so với để cho mình học mà thi vào trường trọng điểm của quốc gia còn khó hơn nhiều a.

Sáng sớm mua chop nàng điểm tâm, hoạc mua bó hoa tặng nàng? Hay là lại mỗi buổi sáng vào thời điểm thu bài tập liền mang hộ nàng?

Những ý nghĩ này mới xuất hiện đã bị Tô Minh lập tức bác bỏ, những phương pháp này đối với loại cấp bậc nữ nhân này Thẩm Mộc Khả tuyệt đối là vô dụng, huống chi những ý nghĩ này khẳng định có không ít người dùng qua đối với Thẩm Mộc Khả, nếu như Tô Minh lại tiếp tục dùng, sợ rằng hoàn toàn ngược lại gây bất mãn cho Thẩm Mộc Khả

Cứ như vậy suy nghĩ cả ngày, đến thời điểm tan học buổi tối Tô Minh vẫn không nghĩ đến biện pháp nào cho tốt để mà thực hành.

Cự tuyệt lời mời đi ăn đồ nướng của Giang Tiểu Quân, Tô Minh ôm cặp sách mà đi về, trong đầu vẫn liên tục suy nghĩ các loại phương pháp, có một câu tương đối mà nói thời gian lưu cho mình không còn nhiều lắm.

Tô Minh ngày hôm nay vì để tránh cho chen chúc cố ý đi từ cửa sau trường học , kết quả vừa ra đi cửa sau không có mấy bước, Tô Minh liền thấy thân ảnh xinh đẹp của Thẩm Mộc Khả.

Thì ra Thẩm Mộc Khả mỗi ngày cũng là từ cửa sau mà ra về, đang đeo cặp xem bộ dáng là chuẩn bị về nhà, trong lòng vẫn đang nghĩ về nhiệm vụ hệ thống cứ như vậy ma xui quỷ khiến mà đi theo Thẩm Mộc Khả.

Bất quá Tô Minh hết sức cẩn thận, đại khái khoảng cách cùng Thẩm Mộc Khả cách có 20 thước, cam đoan sẽ không bị phát hiện.

Nhưng mà Tô Minh căn bản sẽ không chú ý tới,

Trừ hắn ra, còn có mấy người đã ở lén lút theo Thẩm Mộc Khả.

Tô Minh đuổi kịp sau đó còn đi chưa được mấy bước , đột nhiên có mấy người từ phía trước gia tốc đi theo Thẩm Mộc Khả đang đi phía trước, rồi đem Thẩm Mộc Khả ngăn lại.

Biến cố bất thình lình này làm cho Tô Minh cũng dừng bước, nhìn kỹ Tô Minh phát hiện mấy người này đều là cùng với mình học chung một lớp, người cầm đầu gọi là Tống Triết, có thể coi là một cái phú nhị đại không hơn không kém, bình thường ở truong học đều phi thường hống hách.

Còn lại ba người đều là nhưng người hầu bình thường hay đi theo Tống Triết, đi theo tống Triết liền là ăn uống miễn phí, hơn nữa còn là cáo mượn oai hùm.

Trông thấy mấy người này vây quanh Thẩm Mộc Khả, Tô Minh trong nháy mắt liền hiểu, Tống triết bình thường cũng là người theo đuổi Thẩm Mộc khả nổi danh trong trường học, thậm chí vì hắn mà một ít nam sinh trong lớp ôm tâm tư mà không dám nói ra.

Chỉ tiếc Thẩm Mộc Khả đối với hắn vẫn là vô cùng lạnh nhạt thường ngày vẫn là vô tình mà bỏ qua hắn

Tô Minh trong nháy mắt nhãn tình sáng lên, tự mình nghĩ rồi cả ngày cơ hội, dường như tới thật.

Tống Triết ngăn cản Thẩm Mộc Khả sau đó, trên mặt lộ ra âm mưu, nói rằng: "Mộc đồng học, buổi tối ta muốn mời ngươi ăn cơm, hy vọng ngươi có thể cho ta phần mặt mũi -- "

Thẩm Mộc Khả trong mắt lóe lên một vẻ bối rối, bất quá biểu tình trên mặt vẫn như cũ rất bình tĩnh, không có chút nào mặt mũi cự tuyệt nói: "Không được, ta phải về nhà làm bài tập -- "

"Bài tập có cái gì tốt --" Tống Triết vẻ mặt khinh thường nói: "Hơn nữa Mộc Khả ngươi thành tích tốt như vậy, làm bài tập còn không đơn giản, cơm nước xong lại làm -- "

Làm bài tập căn bản cũng không phải là then chốt, không muốn cùng hắn cùng nhau ăn cơm đây mới là trọng điểm, Thẩm Mộc Khả hơi nhíu mày, nói rằng: "Tránh ra, ta phải về nhà rồi -- "

Nhưng Tống Triết một ý tứ điểm tránh ra cũng không có, hắn ngày hôm nay dẫn người tới chặn Thẩm Mộc Khả là có dự mưu, Tống Triết đuổi Thẩm Mộc Khả gần một năm, kết quả một điểm sắc mặt tốt cũng không thấy.

Tâm cao khí ngạo Tống đại thiếu tự nhiên nhịn không nổi nữa, chăm chú nghĩ lại rồi mình dùng một chút thủ đoạn theo đuổi, cảm giác mình hẳn phải chủ động hơn mới được

Tống Triết không có chút nào ý tứ tránh ra, mặt dày mày dạn nói rằng: "Mộc Khả, nhà hàng ta đều đặt xong, cho chút thể diện được chứ ?"

Đang ở thời điểm Thẩm Mộc Khả không biết làm cách nào, Tô Minh liền xuất hiện, không khách khí lao ra nói bới Tống Triết : " người ta đã cự tuyệt, ngươi đây không thả ra là có ý tứ gì?"

"Tô Minh ngươi có phải hay không muốn ăn đòn? Đi nhanh lên, đừng ở chỗ này xen vào việc của người khác --" lúc này phía sau Tống Triết một gia hỏa vóc dáng kiện tráng nói rằng.

Người này gọi là Lý Đại Lôi, là một trong những người hầu của Tống triết, cao đến 1m9, thoạt nhìn như cự nhân.

Tống Triết cũng khó chịu liếc mắt nhìn Tô Minh, nói một cách lạnh lùng: "Ngươi muốn chết?"

Tô Minh lúc này tất cả đều là không đếm xỉa đến, bị đánh một trận liền bị đánh một trận thôi, dù sao cũng hơn có nguy hiểm tánh mạng .

Vì vậy Tô Minh kiên trì, chỉ vào một bên Thẩm Mộc Khả nói rằng: "Đánh ta có thể, nhưng là các ngươi không cho chạm vào nàng -- "

23

0

5 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.