TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1.1

“Chào anh đẹp trai, anh có bạn gái chưa?”

Tiêu Nhiên gượng cười, lặng lẽ nhích sang phải một bước.

Nhưng ngay sau đó, cô gái chặn đường cô cũng bước theo sang trái, tiếp tục hỏi: “Anh đẹp trai, nếu anh chưa có bạn gái thì thử suy xét em xem sao?”

Nhìn đôi mắt ngập tràn mong đợi của cô gái, Tiêu Nhiên liếc trái liếc phải, cuối cùng run run chỉ vào mình, ngơ ngác hỏi: “Ờ… người đẹp, cô… đang nói chuyện với tôi à?”

“Ghét anh quá đi!” Cô gái hờn dỗi đấm nhẹ vào tay Tiêu Nhiên. “Ở đây ngoài anh ra thì còn ai đẹp trai nữa đâu~”

Cách xưng hô của người khác đối với mình đột ngột chuyển từ “người đẹp” sang “anh đẹp trai” khiến đầu óc Tiêu Nhiên chết máy trong giây lát. “Thực ra thì… người đẹp, tôi không phải…” Tiêu Nhiên vừa “khởi động” lại, định giải thích giới tính thật của mình thì đột nhiên cảm thấy bên hông nhói lên một cơn đau buốt, sau đó…

“A! Vương Đường Uyên! Anh điên rồi!”

Cô gái vừa chặn đường mình hét lên thất thanh. Tiêu Nhiên ôm lấy eo, từ từ ngã xuống. Cô cố nén đau, thầm đoán mình chắc chỉ bị đâm một nhát, nếu xe cứu thương đến kịp thì vẫn có thể cứu được.

“Khương Dương Dương! Cô đúng là có thằng khác bên ngoài! Cái đồ ái nam ái nữ này thì có gì tốt!”

“Tôi có người khác bên ngoài thì liên quan quái gì đến anh! Vương Đường Uyên, anh bị điên à, anh còn chẳng phải bạn bè gì của tôi, việc gì phải quản tôi nhiều thế!”

“Khương Dương Dương, anh thích em!”

“Nhưng em không thích anh!”



Này… Hai người trong lúc cãi nhau có thể rảnh tay một chút giúp tôi gọi xe cứu thương được không? Nằm trên đất, Tiêu Nhiên mấp máy môi nhưng chẳng thể thốt ra lời nào. Cô đau đớn cuộn tròn người lại, trước khi chìm vào bóng tối, cô loáng thoáng nghe thấy một giọng nói quen thuộc gọi: “Tiêu Nhiên? Tiêu Nhiên, cậu cố lên, tớ đưa cậu đến bệnh viện ngay đây…”

Khi Tiêu Nhiên tỉnh lại, không có bác sĩ, không có giường bệnh, cũng chẳng ngửi thấy mùi thuốc sát trùng. Cô ngơ ngác nhìn quanh, phát hiện xung quanh chỉ là một màu trắng xóa, còn chính cô thì đang lơ lửng giữa không trung!

Chuyện gì thế này, lẽ nào mình không được cấp cứu kịp thời nên đã chết rồi? Giờ mình đang ở trong trạng thái linh hồn sao?

Đúng lúc Tiêu Nhiên đang hoang mang vô định, một giọng nói trong trẻo đáng yêu của trẻ con vang lên bên tai: [Chào anh đẹp trai. Tôi là hệ thống 6116. Đầu tiên, rất tiếc phải báo cho cậu biết, cơ thể ban đầu của cậu đã chết rồi. Nhưng mà, vì tôi đã xuất hiện nên cậu nhận được một cơ hội sống lại đầy cây máu ////▽//// Cũng nhờ vẻ ngoài đẹp trai và sự dịu dàng của cậu với các bạn nữ mà tôi đã chọn cậu ngay lập tức đấy.]

3

0

2 tuần trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.