TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 76
Chia lợi nhuận

Dịch: tinhtinh

Vân Phi Vũ gật đầu, sau khi vào cửa thì đi theo phía sau tên gia đinh này, rất nhanh đi tới phòng yến khách.

- Chào buổi sáng.

Vân Phi Vũ cười nói.

Nữ tử nhìn theo tiếng nói, ngay lập tức nở nụ cười, đứng dậy đi tới cửa, khẽ cúi chào về phía Vân Phi Vũ:

- Vân công tử sớm, tiểu nữ Uyển Bích xin chào.

Sau mấy tiếp xúc với Uyển Bích, Vân Phi Vũ phát hiện nữ tử rất biết tiết chế, so với ngay từ đầu hình tượng đơn giản ở cửa nhà mình là một trời một vực.

- Ừ, sớm!

Vân thiếu gia nói xong thì lấy ra năm trăm kim tệ bên trong không gian giới chỉ, sau đó đặt ở trên bàn.

- Đây là lợi nhuận nửa tháng thu nhập, ngươi có thể đếm.

Thì ra hôm nay là ngày chia lợi nhuận, cho nên sáng sớm tinh mơ Vân Phi Vũ đã đến tìm Uyển Bích cô nương chi lợi nhuận.

Chẳng qua, sau khi để tiền xuống, Vân Phi Vũ thấy Uyển Bích cô nương không hề chuyển động, vẫn như cũ cười cười nhìn mình, lập tức hiếu kỳ nói:

- Đây là năm trăm kim tệ, ngươi không đếm chút sao?

Uyển Bích cô nương vẫn cười.

- Ngày ấy đã nói qua với công tử, lợi nhuận nửa năm chia một lần là tốt rồi, mới sáng sớm công tử đã đem tiền tới, chẳng lẽ sợ ta không tín nhiệm ngươi sao? Ở trong mắt công tử ta là một người chỉ vì cái lợi trước mắt thôi sao?

Nói xong, Uyển Bích cô nương cười khẽ một tiếng.

Vân Phi Vũ lúng túng sờ đầu một cái, thực ra hồi đó đồng ý cũng để cho mình chứng minh thử xem, quy củ chỉ có định nửa năm một lần, giờ đây mình lại nửa tháng đã tới, xác thực là có hơi giống chuyện bé xé ra to.

Bất quá, dù sao trước đây Uyển Bích cô nương cũng cung cấp không ít tiện lợi, hơn nữa lại tin tưởng mình như vậy, tiền cũng phải tự bản thân mình đưa tới mới đúng, Vân Phi Vũ không phải là người thích chiếm chỗ tốt từ người khác, nghĩ cách sớm chứng tỏ một lần, cộng thêm với việc nhiều ngày kỹ năng đoán tạo mãi không thăng cấp, khiến cho mình rất buồn bực, cho nên mới xảy ra việc mới sáng sớm tới quấy rầy Uyển Bích cô nương, chỗ này cũng là nơi Uyển Bích cô nương để lại cho tiện việc mình liên lạc.

- Vậy được rồi, ta đây sẽ theo lời ngươi nói, nửa năm mới sai ngươi đưa tiền một lần.

Vân Phi Vũ vừa cười vừa nói.

- Được.

Uyển Bích cười khẽ, vẫn không có nhìn tiền ở trên bàn.

Hai người cứ như thế, trong phút chốc bầu không khí có phần lúng túng, ánh mắt Uyển Bích cô nương nhìn Vân Phi Vũ, mang theo vài thần sắc không rõ.

Đang tại thời điểm Vân Phi Vũ chuẩn bị cáo từ, Uyển Bích cô nương bỗng nhiên vượt trước hỏi:

- Công tử dậy sớm như vậy, còn chưa ăn cơm sao?

Hả? Cơm sáng? Đầu tiên Vân Phi Vũ hơi sửng sốt, sau đó nghĩ đến bản thân mình đúng là chưa ăn cơm sáng.

- Vậy không bằng công tử ở chỗ này của ta ăn cơm rau dưa nhé!

Uyển Bích cô nương nhìn biểu tình của Vân Phi Vũ, thì biết được hắn chưa ăn điểm tâm sáng, sau đó nhiệt tình mời.

Vân Phi Vũ nhìn trời một chút, đã sớm qua thời gian ăn điểm tâm buổi sáng, chẳng qua Uyển Bích cô nương đã mời, hắn cũng vui vẻ nhận lời, lập tức đề nghị không bằng đi ra ngoài ăn cơm trưa sớm luôn, như vậy vừa hay đem bữa trưa giải quyết xong.

- Cơm trưa sớm?

Uyển Bích cô nương nghe được từ mới mẻ độc đáo này đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức hiểu được, trong lòng buồn cười, lời Vân Phi Vũ nói thực sự rất thú vị.

Hai người nói xong thì đi ra ngoài viện, chuẩn bị tìm một quán cơm để ăn.

- Phía bắc thành còn hẻo lánh, không thể so với trung tâm thành phồn hoa, nếu Vân công tử đã tới, bữa cơm trưa này ta mời, được chứ?

Đang đi trên đường, một lần nữa Uyển Bích cô nương đề nghị bản thân mình sẽ mời khách.

Vân Phi Vũ vừa nghe, cô nương gia người ta đã nói hai lần rồi, mình cũng không thể không nể mặt mũi, mặc dù mình là nam tử, nhưng Uyển Bích tiểu thư là địa chủ đó, địa chủ người ta tận tình cũng là việc nên làm, ngay tức khắc gật đầu tán thưởng.

Đến khi hai người tìm được tiểu lâu Tâm Nghi, thực ra chỉ còn ít giờ nữa là đến thời gian ăn cơm trưa.

Lên lầu hai, sau khi ngồi xuống, hai người gọi một vài món ăn, thì mắt to trừng mắt nhỏ, đều ngạc nhiên nhìn lẫn nhau, giống như Vân Phi Vũ thì hơi ngạc nhiên về lai lịch của Uyển Bích cô nương, tuổi còn nhỏ mà đã đảm đương được một phía.

Có thể thấy được gia thế của nàng rất bất phàm, hẳn là từ nhỏ đã học tập những thứ này, tài lực rất lớn, đến năm trăm kim tệ cũng không thèm liếc mắt lấy một cái, lần trước còn lấy ra mấy nghìn kim tệ cùng hợp tác với mình, nghĩ đến trong gia tộc nàng ấy cũng là người có quyền, chỉ có điều, Vân Phi Vũ âm thầm nghe qua, chưa từng nghe qua trong thành có đại hộ nào có nhiều tiền như thế, cho nên Vân Phi Vũ hơi ngạc nhiên.

Mà Uyển Bích cô nương đây cũng nhìn Vân Phi Vũ với ánh mắt đầy hiếu kỳ, ngay từ đầu nàng chỉ cảm thấy nam tử trước mắt chẳng qua có chút thực lực mà thôi, sở dĩ thời điểm đó nói ra yêu cầu như vậy cũng không quá để tâm, chân chính để cho Uyển Bích tiểu thư tâm động chính là, lần luyện dược ở đại hội kia, biểu hiện đầy kinh nghiệm của Vân Phi Vũ.

Đã soái (đẹp trai), lại có thực lực, trong nhà còn là tiền trang, đặt ở thời điểm hiện tại cũng là người may mắn cả đời.

Hai người nhìn nhau nửa ngày, không biết nên nói cái gì, đợi nửa ngày sau, Uyển Bích cô nương mới không nhịn được hỏi:

- Nghe thấy công tử có mở một cửa hàng ở khu vực khai thác mỏ, không biết hiện tại đã ở trên quỹ đạo chưa?

Vân Phi Vũ nhất thời cả kinh, tin tức này cũng quá nhanh rồi! Bất quá, chuyện này xảy ra ngày hôm qua, bây giờ nàng biết, cũng không có gì bất ngờ cho nên hắn cũng liền thoải mái, dù sao lúc đầu mình và Vương gia chủ đặt cược, toàn bộ người trong khu khai thác mỏ đều biết, không quan tâm nữa, nói:

- Khá tốt, đêm hôm qua đã bắt đầu khai thác.

Nói xong, Vân Phi Vũ thầm nghĩ, nếu không phải đêm hôm qua khoáng thạch được đưa tới, thì cấp độ đoán tạo của mình cũng không đi lên, ngày hôm nay bản thân mình cũng sẽ không đến đây.

- Khai thác đêm qua?

Uyển Bích cô nương hơi giật mình, theo suy tính của mình, Vương gia chủ kia thể nào cũng phải làm khó dễ Vân Phi Vũ một chút, không nghĩ tới đêm qua đã khai thác, nhìn dáng vẻ của Vân Phi Vũ cũng không giống như đang lừa gạt mình, lập tức đối với thực lực của Vân Phi Vũ càng kinh ngạc không ngớt.

- Ai da, nhị vị khách quan, đồ ăn tới đây!

Đang tại thời điểm hai người nói chuyện thì tiểu nhị mang thức ăn lên.

Đình chỉ nói chuyện phiếm, bởi vì đói bụng cho nên Vân Phi Vũ không có tâm tư tán gẫu, hắn gắp một miếng thịt nhét vào trong miệng.

Lối ăn 'lỗ mãng' này khiến cho Uyển Bích cô nương cười, song Uyển Bích cô nương vẫn rất nhẹ nhàng cầm đôi đũa lên, đầu tiên là lấy khăn tay ra xoa xoa, sau đó mới gắp một miếng rau xanh, nhẹ nhàng cắn một cái rồi chậm rãi nhai.

Bên này Vân Phi Vũ thì ăn như lang như hổ, bên dưới, một đám người đang từ từ đi lên lầu.

- Ây, ta nói Lý lão này, ngài có thực lực là Thuần Thú Sư cấp bốn, phóng mắt toàn bộ thành Vân Châu cũng không có mấy người là đối thủ của ngài đâu!

- Còn không phải sao, chiêu thức thuần hóa của Lý lão quả thực xuất thần nhập hóa, mới vừa rồi một đầu Thổ Hùng cấp ba bị Lý lão trừng một cái, tức khắc sợ đến đái cả ra mà.

Mọi người chỉ thấy một lão giả khoảng chừng năm mươi tuổi, đầu tóc bạc trắng, đang bị một đám thanh niên vây quanh đi lên lầu.

Nếu như lúc này Vân Phi Vũ buông đũa xuống, liếc mắt nhìn, ắt hẳn sẽ phát hiện, một người trong số đó mặc một bộ khôi giáp màu tím, bên hông treo một thanh trường kiếm, mà thanh trường kiếm kia là sản phẩm từ tiền trang Linh Vân, bởi trên thanh kiếm đó có khắc một chữ Vân.

---------------

Góc tâm sự của dịch giả: Bộ này ta dịch đã được hơn trăm chương, chỉ chờ mọi người quăng donate ta sẽ bạo, còn bình thường vẫn ngày 1 chương, nếu ta vui thì sẽ up 2-3 chương! 😂 😂 😂

49

4

5 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.