Chương 66
Thương Khung Phái
Dịch: tinhtinh
Nguồn: TruyenYY
Sau khi tạm biệt Ngưu Lan Hổ, ngay lập tức Vân Phi Vũ sử dụng Du Long Bộ, nhanh chóng chạy về phương hướng của tiền trang, vừa về tới đình viện của mình, hắn nhanh chóng đem Tiểu Hồng thả ra ngoài.
"Xì xì..." Tiểu Hồng vừa ra khỏi, bắt đầu trườn xung quanh sân, dường như có phần chưa được thích ứng khi đột nhiên chuyển tới một nơi xa lạ.
Vân Phi Vũ thấy thế móc ra mấy viên Linh Thú Hoàn. Tiểu Hồng vừa ngửi thấy mùi Linh Thú Hoàn, lập tức dừng chuyển động, sau đó trườn tới, lưỡi rắn thè ra đem mấy viên Linh Thú Hoàn nuốt vào.
Nhìn trên cơ thể Tiểu Hồng tản mát ra mùi linh khí nồng nặc, Vân Phi Vũ cũng không dám cho nó ăn quá nhiều, ngộ nhỡ ăn no quá phát nổ thì đúng là chuyện cười, dù sao linh khí trên người Tiểu Hồng vẫn rất dồi dào.
- Được rồi, ăn no thì đi ngủ thôi, không được phép chạy loạn.
Vân Phi Vũ nhắn nhủ rồi trở về phòng của mình.
Tiểu Hồng trừng mắt, đuôi vẫy vẫy mấy cái, sau đó ngoan ngoãn nghe lời mà trườn tới góc sân, cuộn mình nằm.
Sau khi sử dụng Ngưng Thủy Thuật đem bản thân tắm sạch sẽ, Vân Phi Vũ thay thụy y (quần áo ngủ) rồi nằm lên giường.
Ngưng Thủy Thuật là một trong những kỹ năng trước kia trao đổi được, tuy phẩm cấp hơi thấp, thế nhưng Vân Phi Vũ cảm thấy rất thực dụng (dùng vào thực tế), cho nên giữ lại, có thể dùng để rửa mặt, tắm rửa, vừa sạch sẽ lại nhanh chóng, rất dễ sử dụng, lại còn tiết kiệm không cần người hầu hạ.
Rất nhanh, Vân Phi Vũ trầm tư, mà lúc này ở ngoài phòng là Tiểu Hồng không thể nào ngủ được, dù sao đến một nơi mới, vốn muốn đi chơi một chút, thế nhưng hình như người đó không muốn để cho mình chạy khắp nơi, Tiểu Hồng nghi hoặc nhìn cửa lớn đóng chặt, sau đó không thể làm gì khác hơn đành tiếp tục cuộn mình, bắt đầu luyện hóa số lượng lớn linh khí hôm nay nó hấp thu được.
Đợi đến sáng sớm ngày hôm sau, Tiểu Hồng bỗng nhiên bị một thanh âm hoảng sợ đánh thức.
- A, rắn, rắn...
Sáng sớm tiểu Thanh tới đưa điểm tâm cho Vân Phi Vũ, nhưng không nghĩ tới vừa mở cửa ra, lại nhìn thấy một con rắn lớn, khiến cho điểm tâm trong tay nàng suýt chút nữa rơi xuống.
Tiểu Hồng ngẩng đầu, nhìn về phía tiểu Thanh một chút, đột nhiên lưỡi răn phun ra, thân rắn to lớn giật mình xoay người, chỉ giống như muốn đi qua mà không ác ý chút nào.
- A, đừng lại đây.
Tiểu Thanh thấy thân rắn chuyển động, sợ đến mức liên tiếp lùi về phía sau, trong miệng không ngừng phát ra tiếng kêu sợ hãi.
Chỉ là, chờ đến khi nàng ổn định, phát hiện đại xà không hề có dấu hiệu nhào tới, hơn nữa sau khi thành công hù dọa được mình, con rắn kia hình như còn nở nụ cười.
"Rắn mà cũng cười?" Tiểu Thanh bị ý nghĩ của mình sợ hết hồn.
- Tiểu Thanh kêu cái gì?
Lúc này Vân Phi Vũ cũng đi ra, vừa đi vừa ngáp liên tục, sáng sớm bị tiểu Thanh đánh thức, thật không còn gì để nói.
- Thiếu gia, trong viện của người có rắn.
Tiểu Thanh vội vàng nói.
- Ừ, ta biết, tới đây đưa điểm tâm cho ta.
Vân Phi Vũ không thèm để ý mà nói.
Tiểu Thanh nhìn thấy thiếu gia căn bản không để bụng, thậm chí còn muốn ăn điểm tâm, lập tức dịch từng bước đi qua, cánh tay thẳng tắp đưa điểm tâm cho Vân Phi Vũ, dường như không dám tới gần hơn.
- Được rồi, người có thể đi!
Tiếp nhận điểm tâm từ trong tay tiểu Thanh, Vân Phi Vũ một bên gặm bánh bao, một bên cho tiểu Thanh lui.
Tiểu Thanh nghe được lời nói của Vân Phi Vũ, thả phào nhẹ nhõm chạy như ma đuổi.
Dù sao cũng chỉ là người bình thường, thấy một con rắn lớn như vậy, khó mà tránh khỏi khiếp sợ.
Vân Phi Vũ đi tới trước người Tiểu Hồng, nó nhìn Vân Phi Vũ vẫn đang cắn bánh bao, đưa đầu ra ngoài tỉ mỉ quan sát một chút, sau đó vươn lưỡi rắn khẽ liếm bánh bao.
"Xì xì..." Sau khi liếm qua, cảm thấy cái này không có khả năng ăn, cho nên lại mau chóng rụt lưỡi lại.
Vân Phi Vũ nở nụ cười, bầu trời đêm qua tối đen như mực, hắn không thể quan sát thật tốt Hỏa Linh Xà này, lúc này nhìn kỹ, cảm thấy nó rất đáng yêu, tuy rắn kích cỡ lớn hơn loài rắn phổ thông rất nhiều, thế nhưng toàn thân hồng phấn sáng long lanh, thân rắn còn ẩn hiện những tia linh khí, không hề có cảm giác hung hãn ác độc như đêm hôm qua.
Hơn nữa bây giờ còn làm ra động tác này, khiến cho Vân Phi Vũ cười to nửa ngày, thuận tay ném mấy viên Linh Thú Hoàn còn thừa lại trong bình vào tối hôm qua, không nghĩ tới Tiểu Hồng lại vươi đuôi rắn quấn lấy bình thuốc, lại còn biết cho ngược vào trong miệng, khiến cho Vân Phi Vũ ngạc nhiên không thôi, linh trí của Hỏa Linh Xà này thật cao.
Nguyên bản bắt nó, chỉ đơn giản là tăng sức trợ lực, lúc không có chuyện gì làm, có thể đoán tạo vũ khí, luyện chế đan dược, đều có thể dùng đến nó, bây giờ nhìn thấy bộ dáng hắn như vậy quả thực rất đáng giá cho hắn bồi dưỡng.
Rất nhanh, Vân Phi Vũ ăn xong bánh bao trong tay và bát cháo ngọc mễ (hạt bắp), Tiểu Hồng cũng xử lý xong mấy viên Linh Thú Hoàn trong bình, sau đó lại dùng cái đuôi nhỏ quấn lấy bình đưa về phía Vân Phi Vũ.
- Được rồi, vật nhỏ, hai chúng đều đã ăn xong, bây giờ bắt đầu làm việc!
Vân Phi Vũ vừa cười vừa nói, sau đó quay trở lại phòng mặc quần áo.
Ngày hôm nay sẽ là một ngày bận rộn, Hàn Thiết Kiếm và Ngưng Huyết Tán không còn nhiều để dự trữ, mấy ngày nữa, đệ tử của ba đại môn phái sẽ đến đây ngày một nhiều, những tên đấy đều là người tâm cao khí ngạo, tiền cho vay cũng không giống như dong binh, cho nê phải kiếm thêm thật nhiều tiền.
Vân Phi Vũ chuẩn bị cùng cha thương lượng một chút, trù tính trước các bộ phận, muốn làm phải làm cho lớn, cho chuyên nghiệp.
Không thể nào để giống như hiện giờ, một cái đài đoán tạo nho nhỏ, có hai vị sư phụ, hơn nữa cùng với việc buôn bán Ngưng Huyết Tán, không chuyên nghiệp một chút nào.
Bất quá, hiện tại, việc quan trọng vẫn là dự trữ hàng hóa.
Dù sao cũng không còn chuyện gì, ngày hôm qua hắn sai gia đinh đi đặt mua một bàn máy đoán tạo về nhà, đặt ở trước cửa hàng đoán tạo, Vân Phi Vũ để cho người ta khiêng đến, về sau để cho mình dùng.
Hàn Thiết Kiếm nhất phẩm độ chín đã đầy, bây giờ mà luyện chế, căn bản sẽ không xảy ra chút sai sót nào, bởi dù sao đi nữa hiện tại Vân Phi Vũ cũng là Đoán Tạo Sư cấp hai, đã sớm quen thuộc Hàn Thiết Kiếm đến không thể nào quen thuộc hơn.
Sau đó hắn để gia đinh rời quặng Hàn Thiết tới viện của mình, sau đó Vân Phi Vũ bắt đầu đoán tạo.
Có Tiểu Hồng, cho nên mình không cần phải nhóm lửa, hơn nữa hỏa tính không kém, càng mang theo một chút linh khí, cho nên Vân Phi Vũ rất chờ mong vào lần đoán tạo này.
Tất cả đều chuẩn bị ổn thỏa, Vân Phi Vũ vén tay áo lên, bắt đầu đoán tạo.
- Keng! Đoán tạo thành công Hàn Thiết Kiếm, kỹ năng đoán tạo của kí chủ cộng thêm năm.
- Keng! Đoán tạo thành công Hàn Thiết Kiếm, kỹ năng đoán tạo của kí chủ cộng thêm năm.
...
Từng thanh từng thanh Hàn Thiết Kiếm được đoán tạo thành công, sau đỏ Vân Phi Vũ để chúng trên mặt đất, một mực làm đến giữa trưa, đem hơn năm mươi thanh đoán tạo xong.
Nhìn năm mươi tám thanh Hàn Thiết Kiếm lóe ra hàn quang, Vân Phi Vũ hài lòng thỏa dạ, những thanh Hàn Thiết Kiếm này có phẩm chất không tệ, nếu nhìn bằng mắt thường, đây chính là thượng phẩm Hàn Thiết Kiếm, tùy ý cầm lấy một thanh, kiếm phong xẹt qua, lưu lại một tia khí tức nóng bỏng, điều này khiến cho Vân Phi Vũ rất vui mừng, lập tức ra quyết định, những thanh Hàn Thiết Kiếm này bán với giá bốn kim tệ.
- Bốn kim tệ?
Lão Lý và lão Hình nghe thấy Vân Phi Vũ định giá mà hai mắt choáng váng.
Vẫn luôn bán với giá hai kim tệ, sao lần này lại bán bốn kim tệ? Tăng lên gấp đôi?
Vân Phi Vũ cười cười, cũng không lên tiếng giải thích, để cho bọn họ cứ theo thế mà làm không cần người khác xen vào, hơn nữa những thanh kiếm này cũng đáng giá với số tiền đấy, không chờ bọn họ nói gì thêm, ngay lập tức Vân Phi Vũ rời đi cửa hàng đoán tạo.
- Bốn kim tệ? Thiếu gia đang thiếu tiền sao?
Lão Lý hoài nghi, cầm một thanh Hàn Thiết Kiếm lên, tùy ý quẹt qua mấy cái, sau đó bốn người đều kinh hãi.
- Cái này, cái này, sao thanh Hàn Thiết Kiếm này lại có khí nóng?
Cháu trai lão Lý, Lý Đại Võ chỉ là một người bình thường, cho nên không nhìn ra chuôi Hàn Thiết Kiếm này có xen lẫn thuộc tính hỏa, hắn chỉ cảm thấy vừa rồi khi thanh Hàn Thiết Kiếm lướt qua mình, trong không khí còn vương lại hơi nóng.
Mà lão Hình và lão Lý vốn là dong binh, dựa vào nhãn lực và tinh thần cảm nhận được khiến cho hai lão vô cùng phấn khởi.
- Đừng nói nhiều nữa, nhanh treo lên đi, ta phải đi thét giá!
...
Trở lại trong phòng, nghỉ ngơi một lát, Vân Phi Vũ lại bắt đầu luyện Ngưng Huyết Tán, sau thi thăng cấp Linh Thú Hoàn, Tiểu Hoàn Đan và Giải Độc Hoàn đều là những đan dược hắn cần dùng.
Lúc này đây Vân lão gia cố ý ở nhà lấy thêm hàng hóa, cho nên thời điểm Vân Phi Vũ đến khố phòng, hắn bị dọa đến suýt chút nữa thì đái ra, nhìn dược liệu khắp phòng, hắn không nhịn được kêu lên: "Đây là muốn hành chết lão tử à! Ông trời ơi!"
Có Tiểu Hồng hỗ trợ, luyện chế những đan dược này cũng rất nhanh, hơn nữa bản nguyên hỏa lực của Tiểu Hồng còn lợi hại hơn không chỉ một cấp bậc so với những công pháp sinh hỏa của hắn trước kia. Khiến cho dược tính của đan dược càng thêm đậm đà, hiệu quả cũng tốt hơn rất nhiều. Vân Phi Vũ thấy vậy lại tăng lên mười phần trăm so với giá cũ.
Ngưng Huyết Tán có giá mười tám kim tệ, hiện nay Giải Độc Hoàn còn chưa được nhiều người biết cho nên giá cả thấp, chỉ mười ngân tệ, còn như Tiểu Hoàn Đan, Vân Phi Vũ tăng lên sáu mươi lăm kim tệ.
Bận bịu cả ngày, đến khi trời tối đen, hắn rốt cuộc cũng đem tất cả các dược liệu dùng hết, một người một xà, mệt mỏi nằm im.
Vân Phi Vũ cởi trần, cứ như vậy nằm trên mặt đất, Tiểu Hồng cũng ngoan ngoãn nằm bên cạnh Vân Phi Vũ.
Qua một lúc lâu, Vân Phi Vũ từ trên mặt đất bò dậy, sai hạ nhân phân loại từng loại đan dược rồi mang đi.
Sau đó ăn uống một chút, Vân Phi Vũ lại đi ra ngoài.
Bất quá, lúc này đi ra ngoài không phải là đến sơn mạch, mà là đi đến quầy hàng, vừa rồi gia đinh báo lại với mình, có mấy người đệ tử đại môn phái đến, bình tĩnh kiên quyết luyện chế một nhóm vũ khí.
Nhất thời Vân Phi Vũ cảm giác được có điều gì đó bất thường, người của đại môn phái?
Vân Phi Vũ nhanh chân đi đến quầy hàng, phát hiện ba tên đệ tử mặc quần áo giống nhau đang đàm phán với lão quản gia.
- Hừ, tiền trang Linh Vân của các người coi như cũng là cửa hàng lớn, chỉ có ba trăm thanh Hàn Thiết Kiếm, sao lại làm chuyện này rắc rối mọi chuyện lên thế!
Vừa nghe đến đây, Vân Phi Vũ liền hiểu, thì ra là đến mua Hàn Thiết Kiếm.
- Aizz, vị khách nhân này, không phải là chúng ta không tiếp, bản điếm quả thật trong lúc cấp bách không thể nào đoán tạo ra ba trăm thanh Hàn Thiết Kiếm.
- Không thể nào, các người mở tiệm chính là để làm ăn buôn bán, Thương Khung Phái chúng ta đang cần loại Hàn Thiết Kiếm như thế này, sao các người lại không có đạo đức nghề nghiệp như vậy.
Kỳ thực lão quản gia lo lắng cho Vân Phi Vũ, lão biết Hàn Thiết Kiếm trong tiền trang đều do tự tay Vân Phi Vũ đoán tạo, mà trong chốc lát cần đến ba trăm thanh, lão sợ Vân Phi Vũ ăn không tiêu.
Bất quá, Vân Phi Vũ nhanh chóng tiến lên.
- Lão quản gia à! Ông đi làm việc trước đi.
Sau khi nói dìu lão quản gia về, Vân Phi Vũ cười hì hì nhìn ba người khách trước mắt.
Nhìn ba người này không giống tới đây gây sự, hơn nữa Thương Khung Phái mình chưa từng nghe nói đến, hẳn là sẽ không có thù oán gì, lập tức cười ha hả hỏi:
- Ba vị, bỉ nhân Vân Phi Vũ, các người có nhu cầu gì có thể nói với ta.
Ba người vừa nhìn Vân Phi Vũ giống như người quản sự, người đứng giữa liền nói:
- Là như thế này, Vân thiếu gia, Thương Khung Phái chúng ta cần đặt hàng Hàn Thiết Kiếm trong tiệm của ngươi, hơn nữa số lượng là ba trăm thanh, thời gian có hơi cấp bách, ba ngày sau chúng ta đến lấy hàng.
- Không thành vấn đề.
Vân Phi Vũ lại cười ha hả đáp.
Ba người đều sửng sốt, lời còn chưa nói hết đâu mà đối phương đã đáp ứng rồi?
- Nhưng mà, việc này quả thật có phần cấp bách, hiện tại tiền trang chúng ta không còn nhiều hàng như vậy, nếu như ba ngày sau các người muốn đến lấy hàng, thì giá cả sẽ tăng thêm ba mươi phần trăm, sao hả?
Lời nói này của Vân Phi Vũ chính là để thăm dò ba người này, nếu thật là tới làm ăn, như vậy sẽ không quá tính toán nhiều hơn ba trăm kim tệ này.
Quả nhiên, Vân Phi Vũ vừa nói xong, trên mặt ba người đều lộ ra vẻ vui mừng.
Người ở giữa thoạt nhìn đoan chính, hơi thở toát ra lại thành thật trung hậu nói:
- Không thành vấn đề, trước tiên Thương Khung Phái chúng ta chi ra một trăm kim tệ làm tiền đặt cọc, sau khi có hàng, số còn lại sẽ giao tận tay, Vân thiếu gia nghĩ sao?
63
4
6 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
