TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Chương 6

Kỳ Bối ăn hoa quả Berian mang về, cảm thấy giòn ngon, giải ngán vô cùng.

Cô để ý thấy khóe miệng và ngón tay anh có vết máu, biết anh vừa đi săn về, chút thịt thỏ đó đối với anh chẳng qua chỉ là món khai vị.

Kỳ Bối ăn xong hoa quả, mí mắt bắt đầu nặng trĩu. Cả ngày hôm nay cô đã chịu không ít kinh sợ, tuy không làm gì nhiều nhưng cũng cảm thấy mệt mỏi.

Berian thấy đầu cô gật gù: “Kỳ Bối, em đến đó ngủ đi.”

Kỳ Bối đi về phía góc phòng, ở đó là một đống rơm, trên đó trải một tấm da thú lớn, ngồi lên rất mềm mại.

“Tôi ngủ đây.” Kỳ Bối khẽ nói, dần dần, tiếng thở đều đều của cô vang lên.

Berian thu lại tấm da thỏ. Mặt trời đã lặn, ánh trăng lại khá sáng. Anh ngồi ở cửa hang cắt da thú, dùng kim xương và dây gai để may váy da thú.

Bình thường anh tự may quần áo tuy không có sai sót gì, nhưng đường kim mũi chỉ lộn xộn, không thể nói là đẹp. Nghĩ đến đây là may cho Kỳ Bối mặc, Berian tĩnh tâm lại, từng mũi từng mũi chậm rãi may.

May xong, anh nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Kỳ Bối. Cô ngủ rất say, l*иg ngực phập phồng đều đặn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo.

Berian biến thành hình thú, ôm lấy Kỳ Bối, rồi cũng nhắm mắt lại.

Sáng sớm hôm sau Kỳ Bối bị nóng tỉnh giấc, cô mở mắt ra liền thấy bên cạnh mình nằm một vật khổng lồ, đang không ngừng tỏa ra hơi nóng. Kỳ Bối dùng tay đẩy đẩy, đối phương không những không dậy mà đuôi còn quét qua quét lại trên người Kỳ Bối.

“Berian, Berian!”

“Gừ...” Sư tử phát ra một tiếng gầm lười biếng, rồi biến thành người.

Con sư tử lớn đột nhiên biến thành một người đàn ông trần như nhộng, Kỳ Bối cảm thấy adrenaline tăng vọt, lực tay vỗ Berian bất giác mạnh hơn một chút: “Mau dậy đi.”

“Hừm.” Berian thò đầu ra, nheo mắt nhìn ra ngoài: “Bây giờ mới rạng sáng, dậy sớm làm gì, ngủ thêm chút nữa đi.” Nói rồi lại úp mặt xuống, tay còn tự nhiên vòng qua ôm lấy Kỳ Bối, kéo cô dựa vào lòng mình.

Kỳ Bối vừa xấu hổ vừa bất lực: “Người tôi nhớp nháp, tôi muốn đi tắm.”

Berian nhanh chóng đứng dậy: “Vậy anh đi đun nước cho em.”

“Phiền anh quá, ở đây có sông không? Tôi tắm ở bờ sông là được rồi.”

Tuy bản thân thường xuyên không câu nệ mà nhảy xuống sông tắm, nhưng mẹ ở nhà đều để bạn đời đun nước tắm nước nóng. Giống cái yếu ớt như vậy, tắm nước lạnh lỡ như bị bệnh thì sao?

Berian từ chối đề nghị của Kỳ Bối, bưng một cái máng đá chạy ra ngoài, loay hoay một hồi lâu, cuối cùng cũng đun được một nồi nước nóng.

Kỳ Bối xoa cằm, cảm thấy có thể làm ra một số đồ dùng bằng gỗ, ví dụ như thùng gỗ, rổ gỗ, bát gỗ gì đó. Cứ dùng lá cây làm bát rất phiền phức, còn máng đá thì lại quá tốn sức.

Cô thoải mái tắm nước nóng, thay chiếc váy da thỏ. Váy da thỏ được chia thành hai mảnh, một mảnh quấn ngực, một mảnh quấn mông, không ngờ lại vừa vặn một cách bất ngờ, hơn nữa ngửi cũng không có mùi gì lạ.

Cô suy nghĩ một chút, vẫn quyết định mặc đồ lót bên trong, cô không thể nào “thả rông” được...

3

0

3 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.