TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 27
Chương 27

Ngân Liêm thân hình to lớn, thức ăn đều ăn ở bên ngoài. Đợi anh ăn no chậm rãi trở về, liền thấy Kỳ Bối có vẻ uể oải.

Anh nhíu mày, ôm cô vào lòng để cảm nhận nhiệt độ cơ thể, xem cô có bị bệnh không.

Kỳ Bối yếu ớt nói: “...Tôi có một yêu cầu.”

“Nói.”

“Tôi có thể đi phơi nắng một chút không, tôi cảm thấy xương cốt sắp rỉ sét rồi.”

Ngân Liêm bừng tỉnh đại ngộ. Giống cái không giống thú nhân máu lạnh như họ có thể sống lâu dài dưới lòng đất ẩm ướt tối tăm. Các cô ấy cần tắm mình dưới ánh mặt trời, cũng cần đi dạo và chạy nhảy trên mặt đất.

Không một chút do dự, Ngân Liêm bế Kỳ Bối đi sâu vào trong hang động.

Nghe tiếng đuôi rắn cọ xát với đất bùn có cảm giác thôi miên kỳ lạ, Kỳ Bối gục vào ngực anh, cụp mắt nhìn xung quanh.

Hai người đi một lúc lâu, Ngân Liêm dừng lại, cánh tay đẩy lên, trên đầu rơi xuống không ít đá vụn.

Ngân Liêm che chắn cơ thể cô rất tốt, không có viên đá nào rơi trúng cô.

Khi tảng đá khổng lồ trên đầu được đẩy ra, một tia sáng chiếu vào, Kỳ Bối bất ngờ mở to mắt.

Hóa ra ở đây còn có một lối đi thẳng xuống lòng đất, cô còn tưởng phải leo lên vách núi!

Đợi đến khi hai người trở lại mặt đất, Kỳ Bối nóng lòng xuống đi bộ. Mặt trời trên đầu nóng rực, làm mặt đất hơi bỏng rát. Kỳ Bối cười cười. “Không ngờ tôi cũng có một ngày khao khát được phơi nắng.”

Thật sự là quá lâu không thấy mặt trời, cô phải mất một lúc mới thích nghi được với ánh nắng chói chang này.

Kỳ Bối vươn vai dưới ánh mặt trời, xương cốt bị cô kéo giãn phát ra tiếng răng rắc. Ngân Liêm không thích ánh mặt trời, đã đợi dưới bóng cây, đôi mắt xanh lục cũng được phủ một lớp màng trong suốt.

Kỳ Bối ngồi xổm bên dòng suối nhỏ chơi nước. Nước suối trong veo thấy đáy, có vài con cá nhỏ bơi qua bơi lại dưới đáy nước, trông rất có sức sống.

Cô vốc một vốc nước, đi đến trước mặt Ngân Liêm đang nhắm mắt dưỡng thần. Cô bỗng nhiên nổi ý xấu, hất nước lên đầu anh. Không ngờ nước chạm vào tóc anh lại không bị ướt, mà biến thành những giọt nước theo đuôi tóc lăn xuống đất.

Ngân Liêm mở mắt liếc cô một cái, như thể đang dung túng cho một đứa trẻ bướng bỉnh.

“Tóc anh lại còn không thấm nước.” Kỳ Bối có chút kinh ngạc, cô đến gần Ngân Liêm, vươn tay sờ sờ mái tóc dài của anh, rất mềm mại và cũng rất cứng rắn.

Ngân Liêm: “Giống như vảy.”

Thiếu nữ áp sát, trên người tỏa ra mùi hương hấp dẫn. Kỳ động dục vừa qua, cô như đang phát ra một tín hiệu quyến rũ, làm tim anh đập thình thịch.

Đôi mắt xanh lục tối sầm lại, bản tính của rắn là dâʍ đãиɠ. Anh không kìm được lòng mình, vòng tay dài ôm lấy cô rồi cúi đầu hôn xuống.

Kỳ Bối bất ngờ trợn lớn hai mắt.

Nụ hôn của Ngân Liêm lạnh lẽo. Anh dường như có chút căng thẳng, nhắm chặt mắt, nhưng hàng mi dày lại run rẩy.

May mà Ngân Liêm đã buông tay ra trước khi Kỳ Bối kịp phản ứng. Đôi môi mỏng mím thành một đường thẳng, thần sắc bình tĩnh như chưa từng hôn.

1

0

2 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.