TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25
Chương 25

Lily có chút hoảng loạn kéo váy da thú lên. “À... đó là dấu ấn của những bạn đời trước của tôi, nhưng họ đều chết cả rồi.”

Nói rồi, Lily lộ ra vẻ mặt đau buồn.

Một giống cái an ủi: “Betty không cố ý hỏi đâu, Lily cô đừng buồn.”

“Cảm ơn.”

Người đưa ra nghi vấn chính là Betty. Cô ấy cũng là một giống cái khá được yêu thích trong bộ lạc, từ khi kết lữ đến nay, cơ bản là một năm hai lứa, sinh nhiều đẻ lắm là vinh quang của thú nhân. Vì vậy, Betty tự cho rằng mình cao hơn Lily một bậc, cũng có chút ghen tị với thân phận Thú nhân Thỏ của cô ta.

Betty bĩu môi. “Không ngờ cô trông nhỏ như vậy mà đã kết lữ với nhiều thú nhân đến thế. Cô cũng khá được chào đón đấy.”

Lily nghe ra được sự mỉa mai trong những lời này, nhưng cô ta chỉ mỉm cười nhẹ với Betty, không nói tiếp.

...

Thái chắp tay sau lưng, giọng điệu trầm trọng. “Kỳ Bối có lẽ đã chết rồi, các thú nhân cũng đang bận rộn chăm sóc người nhà, ta không thể cung cấp thêm sự giúp đỡ nào khác.”

Dù rất tiếc nuối về sự biến mất của giống cái trẻ tuổi, nhưng với tư cách là Tù Lĩnh, anh không thể để các thú nhân ngày nào cũng đi tìm một người đã chết trong rừng rậm.

Cũng không trách anh đã khẳng định cái chết của Kỳ Bối, thật sự là không có giống cái nào có thể tồn tại mà không có sự che chở của thú nhân.

Các cô ấy thật sự quá yếu ớt.

Berian có chút ngoan cố. “Lỡ như cô ấy chỉ bị người của bộ lạc khác mang đi thì sao? Giống như tôi đã mang cô ấy đi vậy.”

Anh xin phép Thái, một mình đi đến các bộ lạc khác để tìm hiểu tin tức. “Tù Lĩnh đã giúp đỡ tôi rất nhiều, tiếp theo cứ để tôi tự mình làm.”

Thái thấy không khuyên được anh, đành để anh đi.

Berian biến thành hình thú, ánh mắt kiên định, dáng người mạnh mẽ hoàn toàn đi vào trong rừng.

Tiểu Bối, dù em ở đâu, anh cũng sẽ tìm em trở về.

...

Kỳ Bối đến kỳ kinh nguyệt, qυầи ɭóŧ bên người bị máu làm bẩn. Đứng trước ánh mắt của Ngân Liêm, cô đã chuẩn bị tâm lý rất lâu mới cởi ra định mang ra mương giặt. Ai ngờ Ngân Liêm giật lấy chiếc qυầи иᏂỏ từ tay cô, cứ thế mặt không đổi sắc mà giặt giũ.

Kỳ Bối xấu hổ vô cùng, muốn ngăn cản, nhưng vừa động, máu lại chảy không ngừng.

Vẫn là ở bộ lạc Sư Tử tốt hơn, ít nhất trong vali hành lý của cô còn có mấy gói băng vệ sinh...

Ngân Liêm vắt khô chiếc qυầи иᏂỏ của cô, lật qua lật lại miếng vải: “Đây là da thú gì? Lại còn mỏng hơn cả da rắn lột của tôi.”

Kỳ Bối không biết trả lời thế nào, dứt khoát co ro trong góc không nói lời nào.

Không ngờ trước mắt xuất hiện một bóng đen lớn, ngẩng đầu lên liền thấy Ngân Liêm cúi người bế cô lên, sau đó không màng đến sự giãy giụa của Kỳ Bối, dùng một miếng da thú mềm mại giúp cô lau sạch vết máu bẩn ở hạ thân...

Trải nghiệm nhục nhã này, Kỳ Bối cả đời sẽ không quên.

Nhìn Kỳ Bối đỏ bừng cả người như con tôm luộc, Ngân Liêm có chút không hiểu.

1

0

2 tuần trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.