0 chữ
Chương 20
Chương 20
Lương Minh Húc kỳ thực không phải người tốt gì, sẽ không dùng kế “luộc ếch trong nước ấm”, Phương Ly hãy chuẩn bị tiếp chiêu đi.
-----------
Sau này khi nhớ lại khoảng thời gian đó, Phương Ly phát hiện sự sụp đổ có lẽ bắt đầu từ lúc ấy.
Hướng Phong trở về từ quê nhà, ngay lập tức được cử đi công tác. Ngày anh ta đi là ngày đầu năm mới, trường Thanh Ngô có buổi dạ hội, với tư cách là giáo viên chủ nhiệm kiêm một trong những người dẫn chương trình, Phương Ly bắt buộc phải có mặt.
"Nhanh thì nửa tháng, chúng ta vẫn có thể đón Tết cùng nhau." Hướng Phong nói, "Xin lỗi, bảo bối, dạo này anh có quá nhiều việc."
Sau khi quay lại, thời gian hai người ở bên nhau quả thực không nhiều, vẫn ngủ riêng phòng.
Giọng điệu Hướng Phong đầy vẻ áy náy, lòng Phương Ly cũng mềm nhũn: "Không sao, đợi đến kỳ nghỉ là có thể nghỉ ngơi thật tốt rồi."
Hướng Phong nói hợp đồng di dời ở quê đã ký xong, sau Tết có thể sẽ khởi công, anh muốn Phương Ly cùng anh về quê, bởi vì đó có thể là cái Tết cuối cùng họ được đón ở ngôi nhà đó.
Phương Ly đương nhiên đồng ý.
Thực tế thì dì Tần đã gọi điện thoại, nói Hướng Phong phải đi công tác, bảo Phương Ly vừa tan làm, thoát khỏi đám nhóc con trong lớp là về nhà ngay. Nghĩ đến việc lại được ăn những món ăn ngon do dì Tần nấu, đêm giao thừa còn có thể cùng nhau ra bờ sông bắn pháo hoa, Phương Ly đã chỉ hận không thể muốn chuồn thẳng ngay lập tức.
Hướng Phong nhắc đến một chuyện khác: "À đúng rồi, người bạn học Lương Minh Húc của em, hóa ra lai lịch không nhỏ, cậu ta có từng nói với em không?"
Phương Ly đang đánh dấu thời gian trên chương trình biểu: "Nói sao?"
"Anh biết được chuyện này ở công ty." Hướng Phong nói, "Cậu ta là một trong những người sáng lập ra khái niệm GNT."
"GNT?"
"Tên đầy đủ là GliaNova Technologies, chuyên về mạng lưới thần kinh sinh học, bọn họ có một robot AI có thể thực hiện xạ trị khối u." Hướng Phong nói, "Lên sàn hai năm trước, năm ngoái sau khi một loại thuốc con nhộng kiểu mới được phê duyệt thì giá trị thị trường tăng vọt... Tóm lại là rất lợi hại. Cậu ta về nước chắc là đang xây dựng đội ngũ cơ bản trong nước, không nói với em sao?"
Phương Ly nói: "Không có. Lương Minh Húc không thích kể chuyện của mình cho lắm."
Lương Minh Húc luôn rất khiêm tốn, tham gia cuộc thi đoạt giải cũng không nói, huống chi là thành tích kiểu này vừa nói ra đã mang hơi hướng "khoe khoang" rất lớn.
"GNT muốn mở một tuyến đường vận chuyển hậu cần chuyên dụng, anh đang có quá nhiều việc trên tay, là lão Lưu đang phụ trách liên hệ." Hướng Phong nói, "Nghe nói Lương Minh Húc là bạn học của em, cậu ta nói muốn anh sắp xếp một bữa cơm."
Chuyện làm ăn, Phương Ly sẽ không hỏi đến.
Tuy nhiên, cậu cũng có chút kinh ngạc.
Lương Minh Húc quả thật không phải người tầm thường, bị khiếm thính lại còn ra nước ngoài từ nhỏ, vậy mà có thể âm thầm đạt được thành công lớn như vậy, Phương Ly càng thêm khâm phục anh.
Thật khó tưởng tượng "ông lớn" này, mấy ngày trước còn hỏi Phương Ly có nên mua đồ chơi cá voi màu hồng làm quà sinh nhật cho cháu gái hay không.
Sinh nhật của Lý An An ngay sau Tết Dương lịch không lâu, mẹ cô bé là Lý nữ sĩ đã chuẩn bị một bữa tiệc sinh nhật, mời tất cả các bạn học trong lớp và các thầy cô đến chơi. Phương Ly làm việc ở Thanh Ngô hai năm, thường xuyên nhận được những lời mời như vậy, nhưng cậu và các giáo viên bộ môn khác đều tránh giao tiếp riêng tư với gia đình học sinh, chưa từng thực sự đến, chỉ cần gửi lời chúc mừng hoặc quà là được.
-----------
Sau này khi nhớ lại khoảng thời gian đó, Phương Ly phát hiện sự sụp đổ có lẽ bắt đầu từ lúc ấy.
Hướng Phong trở về từ quê nhà, ngay lập tức được cử đi công tác. Ngày anh ta đi là ngày đầu năm mới, trường Thanh Ngô có buổi dạ hội, với tư cách là giáo viên chủ nhiệm kiêm một trong những người dẫn chương trình, Phương Ly bắt buộc phải có mặt.
"Nhanh thì nửa tháng, chúng ta vẫn có thể đón Tết cùng nhau." Hướng Phong nói, "Xin lỗi, bảo bối, dạo này anh có quá nhiều việc."
Sau khi quay lại, thời gian hai người ở bên nhau quả thực không nhiều, vẫn ngủ riêng phòng.
Giọng điệu Hướng Phong đầy vẻ áy náy, lòng Phương Ly cũng mềm nhũn: "Không sao, đợi đến kỳ nghỉ là có thể nghỉ ngơi thật tốt rồi."
Phương Ly đương nhiên đồng ý.
Thực tế thì dì Tần đã gọi điện thoại, nói Hướng Phong phải đi công tác, bảo Phương Ly vừa tan làm, thoát khỏi đám nhóc con trong lớp là về nhà ngay. Nghĩ đến việc lại được ăn những món ăn ngon do dì Tần nấu, đêm giao thừa còn có thể cùng nhau ra bờ sông bắn pháo hoa, Phương Ly đã chỉ hận không thể muốn chuồn thẳng ngay lập tức.
Hướng Phong nhắc đến một chuyện khác: "À đúng rồi, người bạn học Lương Minh Húc của em, hóa ra lai lịch không nhỏ, cậu ta có từng nói với em không?"
Phương Ly đang đánh dấu thời gian trên chương trình biểu: "Nói sao?"
"Anh biết được chuyện này ở công ty." Hướng Phong nói, "Cậu ta là một trong những người sáng lập ra khái niệm GNT."
"Tên đầy đủ là GliaNova Technologies, chuyên về mạng lưới thần kinh sinh học, bọn họ có một robot AI có thể thực hiện xạ trị khối u." Hướng Phong nói, "Lên sàn hai năm trước, năm ngoái sau khi một loại thuốc con nhộng kiểu mới được phê duyệt thì giá trị thị trường tăng vọt... Tóm lại là rất lợi hại. Cậu ta về nước chắc là đang xây dựng đội ngũ cơ bản trong nước, không nói với em sao?"
Phương Ly nói: "Không có. Lương Minh Húc không thích kể chuyện của mình cho lắm."
Lương Minh Húc luôn rất khiêm tốn, tham gia cuộc thi đoạt giải cũng không nói, huống chi là thành tích kiểu này vừa nói ra đã mang hơi hướng "khoe khoang" rất lớn.
"GNT muốn mở một tuyến đường vận chuyển hậu cần chuyên dụng, anh đang có quá nhiều việc trên tay, là lão Lưu đang phụ trách liên hệ." Hướng Phong nói, "Nghe nói Lương Minh Húc là bạn học của em, cậu ta nói muốn anh sắp xếp một bữa cơm."
Tuy nhiên, cậu cũng có chút kinh ngạc.
Lương Minh Húc quả thật không phải người tầm thường, bị khiếm thính lại còn ra nước ngoài từ nhỏ, vậy mà có thể âm thầm đạt được thành công lớn như vậy, Phương Ly càng thêm khâm phục anh.
Thật khó tưởng tượng "ông lớn" này, mấy ngày trước còn hỏi Phương Ly có nên mua đồ chơi cá voi màu hồng làm quà sinh nhật cho cháu gái hay không.
Sinh nhật của Lý An An ngay sau Tết Dương lịch không lâu, mẹ cô bé là Lý nữ sĩ đã chuẩn bị một bữa tiệc sinh nhật, mời tất cả các bạn học trong lớp và các thầy cô đến chơi. Phương Ly làm việc ở Thanh Ngô hai năm, thường xuyên nhận được những lời mời như vậy, nhưng cậu và các giáo viên bộ môn khác đều tránh giao tiếp riêng tư với gia đình học sinh, chưa từng thực sự đến, chỉ cần gửi lời chúc mừng hoặc quà là được.
9
0
3 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
