TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
Chương 40

“Ngồi làm gì đấy? Không nóng à?”

“Hỏi cậu đó, choáng rồi à?”

Huống Li tưởng cô ấy bị say nắng, vừa đưa tay định đỡ thì bị cô ấy hất ra.

“Đừng có đυ.ng chạm vớ vẩn, tôi quen cậu à?”

Huống Li bật cười. Vừa nãy cô còn chưa dám chắc chắn, nhưng bây giờ, chỉ với cái khí chất mạnh mẽ này, đích thị là cô gái đã cãi nhau với Thịnh Ninh hôm đó rồi.

“Cậu không biết tôi, nhưng tôi biết cậu. Tôi không chỉ biết cậu mà tôi còn biết Thịnh Ninh nữa cơ...”

Đường Tư nghe thấy tên Thịnh Ninh, lúc này mới ngẩng đầu lên, đôi mắt nheo lại… miễn cưỡng nhìn cô ta một cái. Hình như có chút ấn tượng rồi. Hôm đó ở cửa quán bar Thảo Ốc, người đứng xem mình cãi nhau với Thịnh Ninh chẳng phải là cô ta sao, không những xem mà còn cười suốt.

Không giống người tốt.

“Cậu đừng ngồi đây, sẽ bị say nắng đấy.”

Huống Li nói thật lòng, hôm nay trời nắng nóng, người bình thường nào cũng không chịu nổi cái kiểu hành hạ này, cô ta đưa tay định kéo Đường Tư.

“Tôi đã bảo cậu đừng động tay động chân rồi mà!”

“Tôi không phải người xấu, tôi với Thịnh Ninh là bạn bè.”

“Cậu nói cậu là bạn của cô ấy là bạn sao? Cậu nghĩ tôi ngốc à?”

“Vậy tôi gọi điện cho cô ấy, bảo cô ấy đến đón cậu được không?”

Nói rồi, Huống Li lấy điện thoại ra, vừa mới bấm số chưa kịp kết nối thì đã bị Đường Tư nhanh tay chặn lại và cúp máy. Cô nhìn số điện thoại vừa gọi đi, rồi lại lấy điện thoại của mình ra so với số đã lưu, đúng là số của Thịnh Ninh thật.

“Cậu làm gì đấy?” Huống Li hỏi cô.

“Câu này phải là tôi hỏi cậu mới đúng chứ, tự dưng gọi điện cho người ta làm gì? Cô ấy có phải mẹ tôi đâu.”

Đường Tư chống tay lên đầu gối, chậm rãi nói tiếp:

“Cậu thật sự quen cô ấy à?”

“Chứ sao nữa, loại bạn thân ấy.”

“Vậy thì được rồi…”

Đường Tư lề mề đứng dậy, quả thật là bị say nắng rồi, chân có chút lảo đảo.

Cô cần từ từ đã.

Đúng lúc gần đó có một quán rượu nhỏ, hai người liền đi đến.

Huống Li thấy cô như vậy, vốn định gọi cho cô một ly đồ uống lạnh, nhưng Đường Tư lại lắc đầu lia lịa như trống bỏi:

“Đến quán rượu nhỏ rồi mà còn uống đồ uống lạnh gì nữa, làm phí rượu của chủ quán...”

“Cậu uống được rượu không?”

“Đùa à! Uống ngàn ly không say!”

Nhìn người này khoe khoang, Huống Li nửa tin nửa ngờ, nhưng một ly thì chắc không thành vấn đề. Cô ta đẩy ly rượu đến trước mặt Đường Tư:

“Tôi nói trước với cậu nhé, nếu cậu say, tôi không đưa cậu về được đâu, chỉ có thể gọi điện cho Thịnh Ninh thôi. Cô ấy mà mắng cậu thì tôi không chịu trách nhiệm đâu.”

“Tôi tin cậu là bạn thân của cô ấy rồi.”

“?”

Đường Tư cụng ly với Huống Li:

“Bạn thân của cậu, đúng là rất thích mắng người.”



Thịnh Ninh gần như không có cuộc sống giải trí, ngoại trừ đi làm và những buổi xã giao không thể tránh khỏi, thời gian còn lại cô đều ở nhà, ăn uống thanh đạm, sinh hoạt điều độ, đi làm đúng giờ về đúng giấc. Cô không cố ý lập bất kỳ thời gian biểu nào, nhưng trong đầu luôn tuân thủ chủ nghĩa tối giản.

Điều duy nhất có thể khiến cô vận động là tập thể dục, thỉnh thoảng đi bơi. Không phải cô không thích những nơi công cộng đông người, mà là cô hoàn toàn không thích gặp người khác.

Trong thời đại mà ai ai cũng thể hiện cá tính, chạy theo xu hướng, cô lại đóng cửa cài then, như một con kén không bao giờ nở, từ chối hòa nhập.

Huống Li thì hoàn toàn ngược lại, cô ấy là người luôn tràn đầy nhiệt huyết mỗi ngày, dù là với cuộc sống, với bản thân hay với những người và sự việc xung quanh.

0

0

13 giờ trước

13 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.