TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 10

Kia là gì?

Một chiếc thắt lưng áo khoác màu đen từ giữa ghế thòng xuống.

Đường Tư giơ tay lên, ngón cái và ngón trỏ ước lượng khoảng cách một con cá, kéo ra một khoảng rộng tương đương với chiếc thắt lưng, rồi lại thu lại một khoảng tương đương với cổ tay mình...

Sắc mặt cô lập tức sụp đổ.

Đồ khốn! Chơi lớn vậy hả? Lấy thắt lưng trói tôi à!!

Tính ra Thịnh Ninh đã sáu, bảy năm không đi đâu rồi.

Máy bay hạ cánh, cô vừa ra khỏi cửa sân bay, đã thấy Khương Li đứng đợi sẵn bên đường vẫy tay gọi cô.

“Phiền cậu đến đón mình.”

“Bạn bè thân thiết thì đừng khách sáo vậy chứ...”

Thịnh Ninh tính cách hướng nội, bình thường ít tham gia các hoạt động xã giao. Khương Li là đàn chị khóa trên ở đại học của cô, hai người quen nhau nhờ một dự án chung.

Ban đầu cả hai không mấy hợp nhau, Khương Li thấy người này quá lạnh lùng, dù tốt hay xấu cũng chỉ một biểu cảm, còn Thịnh Ninh thấy cô ấy quá nhiệt tình, có chuyện hay không có chuyện gì cũng thích tụ tập.

Mãi đến sau khi dự án kết thúc, những người khác đều giải tán, hai người họ lại thành bạn bè, giờ còn cùng nhau hợp tác đầu tư một phòng khám nha khoa.

Có thể thấy ấn tượng đầu tiên không nói lên được điều gì, chỉ có ấn tượng lâu dài mới là mấu chốt... tính cách, thái độ và cách sống của bạn.

Thịnh Ninh đặt hành lý vào cốp sau, nghe thấy tiếng ai đó gọi điện thoại, quay đầu lại thì thấy chính là Đường Tư, người đã trừng mắt nhìn cô suốt chặng bay.

Người đó lại lườm cô một cái: “rầm” một tiếng đóng sập cửa xe, rồi vụt đi mất.

“Nhìn gì đấy?” Khương Li thuận theo tầm mắt của cô mà nhìn ra.

“Không có gì.”

Lúc này đã lên xe, Thịnh Ninh đưa cái túi giấy nhỏ trong tay cho Khương Li.

“Mình cứ tưởng cậu sẽ không mang quà cho mình chứ.” Khương Li nhận lấy quà, cười hỏi thêm một câu: “Thế nào? Chuyến đi Bắc Kinh có thu hoạch bất ngờ gì không?”

Thịnh Ninh khoanh tay, mắt lướt qua đèn đỏ đã chuyển xanh phía trước, trong đầu thoáng hiện lên hình ảnh cô gái vừa rồi, nếu đó cũng được tính là thu hoạch.

“Không có.”

“Thật đáng tiếc quá, mình cứ tưởng cậu sẽ có trải nghiệm gì đó khác biệt chứ.”

“Cậu nghĩ nhiều rồi.”

Nói xong, Thịnh Ninh liền dựa vào ghế nhắm mắt lại.

Khương Li hiểu cô, biết cô không phải là người không đùa được, nhưng lại không thích những trò đùa kiểu này. Nói giảm nói tránh thì là người đoan chính, nói thẳng ra thì là quá cổ hủ.

Nhưng Khương Li lại cảm thấy cả hai điều đó cô ấy đều thiếu một chút. Cô ấy chỉ là tự bó buộc mình quá chặt, có quá nhiều quy tắc rập khuôn, người ba mươi tuổi mà sống như bảy, tám mươi vậy. Khương Li không biết Thịnh Ninh có mệt không? Dù sao thì tự cô nhìn vào cũng thấy mệt rồi.

“Muốn đi uống gì đó không?”

“Thôi, hai ngày tới đều có mưa.”

...

...

Bên kia, Đường Tư đã đặt chân đến An Đảo.

Nhưng cô cảm thấy chuyến đi này chắc chắn là cô đã không xem ngày, nếu không sao lại xui xẻo đến thế?

Hai ngày đầu liên tục mưa lớn không thể ra ngoài, cuối cùng hôm nay mưa tạnh, cuối cùng cũng ra ngoài được, kết quả chỉ vừa vào nhà vệ sinh một lát, túi xách đã bị trộm mất.

Nói ra thì chuyện này cũng do cô, bụng đau cái là quên hết mọi thứ, đợi đi vệ sinh xong ra, mới nhớ ra túi xách để quên ở quán trà ban nãy. Vội vội vàng vàng quay lại lấy thì đúng lúc bắt gặp một gã đàn ông gầy nhẳng đang thò tay lục lọi trong túi xách của cô.

0

0

2 ngày trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.