TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 3

Bốn chữ ngắn gọn, che giấu đi những tâm tư phức tạp của cô.

Rõ ràng người đến muộn không phải là mình, rõ ràng đây là lớp của mình, vậy mà cô lại như kẻ đuối lý, không tài nào dám nhìn thẳng vào người kia lần nữa.

“Cảm ơn cô.”

...

“Tốt nhất các em nên ghi nhớ từng câu từng chữ cô nói trong buổi sinh hoạt hôm nay. Tính cô vốn điềm đạm, cũng khá kiên nhẫn, nhưng phải tùy vào hoàn cảnh và sự việc. Có những lời cô không ngại nói đi nói lại lần thứ hai, thứ ba, nhưng cũng có những lời chỉ nói một lần duy nhất.”

Lâm Huệ Nhan nói xong, liếc nhìn chiếc đồng hồ đang tích tắc không ngừng trên tường.

“Được rồi, tan học.”

Tiết học bốn mươi phút vừa kết thúc, đúng lúc chuông reo, Lâm Huệ Nhan liền bước ra khỏi lớp, không nán lại thêm một phút nào.

Cô hoàn toàn phớt lờ “cô giáo môn năng khiếu” vẫn đang ngồi ngay ngắn ở dãy cuối cùng.

Lâu Dĩ Tuyền chào tạm biệt học sinh, sải bước dài từ cửa sau đuổi theo, chặn Lâm Huệ Nhan lại: “Cô Lâm.”

Bước chân Lâm Huệ Nhan khựng lại, cả người như bị đóng đinh tại chỗ: “Có chuyện gì không?”

Học sinh từ các lớp khác lục tục đi ra, tạo nên một khung cảnh ồn ào, náo nhiệt.

E rằng Lâm Huệ Nhan không nghe rõ, Lâu Dĩ Tuyền tiến lên nửa bước, nhỏ giọng đề nghị: “Tuy có hơi đường đột, nhưng tôi vẫn muốn hỏi, cô có thời gian dẫn tôi đi tham quan trường một lát được không?”

Thật lòng mà nói, cô hoàn toàn không có ý định mượn cớ việc chung để tìm nơi riêng tư ôn lại chuyện cũ.

Nhưng Lâm Huệ Nhan lại không nghĩ vậy.

Cô vẫn chưa thể đối diện với Lâu Dĩ Tuyền một mình trong tình huống bất ngờ thế này, càng không biết nếu không có người ngoài ở đây, hai người nên bắt đầu từ đâu.

Cô không nói được từ “được”, mà lời từ chối cũng nghẹn lại nơi cổ họng.

Đúng lúc này, Đỗ Hòa Mẫn, giáo viên chủ nhiệm lớp 10A8 kế bên, từ trong lớp đi ra. Vừa nhìn thấy một cô gái xinh đẹp nổi bật như Lâu Dĩ Tuyền, hai mắt cô ta liền sáng rực.

Cô ta bước nhanh tới, giọng vừa háo hức vừa kinh ngạc hỏi Lâm Huệ Nhan: “Cô Lâm, vị này là?”

Lâu Dĩ Tuyền không muốn làm khó Lâm Huệ Nhan, bèn chủ động đáp lời: “Chào cô, tôi là Lâu Dĩ Tuyền, một trong những giáo viên môn năng khiếu của lớp 10A9.”

Có lẽ lúc này, ngay cả cái tên của người ấy, Lâm Huệ Nhan cũng khó lòng nói ra được.

“Đúng là người làm nghệ thuật có khác, ngay cả cái tên cũng thật tao nhã, thần thái cũng vậy, cô đẹp quá.” Đỗ Hòa Mẫn thật lòng khen ngợi, mắt gần như không thể rời đi.

Đối mặt với lời khen về nhan sắc từ người lạ, Lâu Dĩ Tuyền đã quá quen, không hề tỏ ra khó chịu hay tự mãn: “Cảm ơn cô.”

1

0

3 ngày trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.