TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Chương 16

Thiếu niên dáng người thanh tú tuấn tú khoác chiếc áo khoác gió màu sẫm, vác túi đựng gậy bi-a màu đen bước vào phòng riêng của câu lạc bộ.

Kiều Sảng vốn đang ngồi trên sofa hát karaoke, thấy Tả Mộc xuất hiện liền đứng dậy, dẫn cậu ấy thẳng đến khu vực bàn bi-a.

Lê Diệp im lặng nhìn theo bóng lưng vác túi đựng gậy, Nhậm Tuấn Nguyên đứng bên cạnh, vừa thấy Tả Mộc xuất hiện liền bật cười hai tiếng, dùng giọng điệu rất am hiểu nói: "Âu ca còn gọi cậu ta đến à? Chắc là thấy lần trước bị hành hạ chưa đủ thảm hả?"

Lê Diệp bình thường không dành nhiều thời gian ở cạnh đám bạn thân này, nghe Nhậm Tuấn Nguyên nói vậy liền không kìm được hỏi một câu: "Thịnh Âu quen Tả Mộc à?"

"Đâu chỉ quen, trước đây còn bị Tả Mộc hành cho sấp mặt."

Nhậm Tuấn Nguyên trêu chọc bạn bè chẳng kiêng nể gì, lại nói: "Âu ca gà nhưng nghiện nặng, hồi mới học bi-a, rủ Tả Mộc chơi mấy ván, thua thảm lắm, sau này không thấy cậu ta gọi Tả Mộc ra nữa."

Nhậm Tuấn Nguyên cũng không biết nghĩ gì, vòng tay khoác vai Lê Diệp: "Đi đi, ra xem đi, hôm nay sinh nhật Âu ca, không thể để cậu ta mất mặt."

Nhậm Tuấn Nguyên đầu óc nhanh nhẹn, trong đám bạn bè chỉ có cậu ta là giỏi tạo không khí nhất, cậu ta khoác vai Lê Diệp đi đến bàn bi-a, rồi lại bỏ Lê Diệp ở đó, quay sang chào hỏi Tả Mộc.

Tả Mộc khẽ nâng mí mắt, thoáng thấy Lê Diệp đứng ở đầu bên kia bàn bi-a, một chút ngạc nhiên lướt qua đáy mắt cậu, sự chú ý nhanh chóng quay trở lại với Nhậm Tuấn Nguyên.

Nhậm Tuấn Nguyên hỏi xin Wechat, Tả Mộc lấy điện thoại ra cho đối phương quét mã, ngay sau đó nhận được một khoản tiền Nhậm Tuấn Nguyên chuyển tới.

"Hôm nay sinh nhật Thịnh Âu." Nhậm Tuấn Nguyên nháy mắt với cậu, kéo ra một nụ cười: "Nể mặt Âu ca một chút, đừng để cậu ta thua thảm quá."

"Cái này.” Nhậm Tuấn Nguyên chỉ vào phong bao lì xì 888 tệ trên màn hình: “coi như thù lao của cậu."

Từng câu từng chữ Nhậm Tuấn Nguyên nói đều lọt vào tai Lê Diệp.

Sắc mắt Lê Diệp hơi trầm xuống, nhíu mày, nhìn Tả Mộc qua bàn bi-a.

Người ở đầu bên kia bàn bi-a, sắc mặt như cười như không, khóa kéo chiếc áo khoác gió kéo lên tận cổ, chạm vào đường quai hàm sắc sảo, đẹp đẽ.

Cùng lúc Lê Diệp nhìn cậu, cậu cũng liếc mắt nhìn Lê Diệp một cái.

Bốn mắt giao nhau, đáy mắt Lê Diệp tĩnh lặng như nước, không đọc ra chút gợn sóng nào, nhưng Lê Diệp lại nhìn thấy từ trong mắt Tả Mộc một tia ngạo nghễ không khuất phục.

Khoản tiền Nhậm Tuấn Nguyên chuyển không ổn, lời nói cũng không khéo, ngược lại còn kí©h thí©ɧ sự khó chịu của Tả Mộc.

Tả Mộc không mở phong bao lì xì, chỉ đút điện thoại vào túi áo, nhạt giọng nói: "Mấy cậu cứ chơi trước đi, tôi xem Thịnh Âu giờ chơi thế nào rồi." Nói xong, cậu dựng túi đựng gậy dựa vào tường, kéo ghế ngồi xuống, trước tiên ngồi xem những người khác đối đấu.

Lê Diệp thầm nghĩ, tất cả những chuyện này đều là do Tả Mộc tự chuốc lấy.

Lát nữa dù có chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ không giúp cậu nữa.

Lê Diệp và Thịnh Âu quen biết nhau bảy tám năm rồi, cả ba năm cấp hai đều học cùng một lớp.

Dù không phải bạn thân thiết, nhưng quan hệ giữa hai người vẫn ổn, cộng thêm có Nhậm Tuấn Nguyên là bạn chung, về cơ bản những buổi tụ tập do Thịnh Âu tổ chức thì Lê Diệp cũng sẽ có mặt.

Lê Diệp rất rõ Tả Mộc không phải người trong giới này, tối nay xuất hiện trong phòng riêng, chắc chắn chỉ là bị bạn bè của Thịnh Âu gọi ra để chơi cùng và luyện tập.

5

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.