0 chữ
Chương 46
Chương 46: Cô vẫn đang ở trong khách sạn
Từ đoạn ghi hình, có thể thấy lúc đầu cô ngồi ở sảnh, vừa xem điện thoại vừa chờ.
Một lát sau, có một người phục vụ mang cà phê tới, trong lúc đặt cốc xuống vô tình làm đổ lên tay cô.
Cô đứng dậy, có vẻ đi vào nhà vệ sinh.
Chú Đinh tiếp tục kiểm tra camera hành lang gần nhà vệ sinh, nhưng phát hiện ống kính đã bị xoay lên trần nhà, chỉ ghi lại âm thanh, trong đó có một tiếng kêu khẽ, rất giống giọng của Tiểu Thất.
Người bưng cà phê tới cũng bị điều tra ngay, không phải nhân viên thật của khách sạn, mà chỉ giả dạng bằng cách mặc đồng phục!
Đó là tất cả những gì Chú Đinh kịp thu thập được.
Từng chi tiết, từng dấu hiệu, đều cho thấy Lâm Tiểu Thất... rất có thể đã bị bắt cóc.
Hoắc Duật Sâm không thể tới hiện trường, lúc này chỉ biết đứng chôn chân trong thư phòng, lòng như lửa đốt.
Nhưng lo lắng cũng chẳng ích gì, tìm ra Tiểu Thất mới là quan trọng nhất.
Anh nghiêm giọng hỏi: "Bây giờ chú đang làm gì?"
Chú Đinh báo lại, ông đã tìm khắp nơi mà vẫn chưa thấy Lâm Tiểu Thất.
Hiện toàn bộ camera ở các lối ra vào khách sạn đều đã được kiểm tra. Không phát hiện xe lạ rời đi, cũng không thấy cô rời khỏi toà nhà.
Nghĩa là… cô vẫn đang ở trong khách sạn.
Nhưng khách sạn này cao hàng chục tầng, lại có nhiều khu vực không nằm trong tầm giám sát, muốn tìm một người không dễ chút nào.
Chú Đinh nói đã báo với cụ Chung, và bên cụ đã điều thêm người hỗ trợ tìm kiếm.
Cảnh sát cũng đang trên đường đến, có lẽ chỉ vài phút nữa sẽ có mặt.
Cuối cùng, chú Đinh áy náy nói: “Xin lỗi cậu chủ, cậu đã giao Tiểu Thất cho tôi, vậy mà tôi lại…”
“Không phải lúc này.” Hoắc Duật Sâm ngắt lời.
“Nếu thật sự có người muốn ra tay, sớm muộn gì cũng sẽ tìm được cơ hội. Không phải lỗi của chú.”
Giờ chưa phải lúc để truy cứu trách nhiệm. Hơn nữa, với sự cẩn trọng và chuyên nghiệp của chú Đinh, ông thật sự không có sai sót gì.
Điều quan trọng nhất bây giờ, là tìm được cô.
Cúp máy, Hoắc Duật Sâm đứng bên cửa sổ, cau mày nhìn ra ngoài.
Nếu là bắt cóc, thì thủ phạm là ai?
Một cô gái như Lâm Tiểu Thất, tính cách hiền lành, không phải kiểu người dễ đắc tội với ai.
Khả năng đầu tiên, là kẻ có tên “Phù Mộng”, người bị cô nghi ngờ đạo tranh của mẹ. Có lẽ đối phương biết cô đang điều tra, nên ra tay trước để bịt đầu mối.
Nếu là vậy, mục đích không phải tiền bạc… mà là bịt miệng. Vậy thì tình huống của cô rất nguy hiểm.
Một lát sau, có một người phục vụ mang cà phê tới, trong lúc đặt cốc xuống vô tình làm đổ lên tay cô.
Cô đứng dậy, có vẻ đi vào nhà vệ sinh.
Chú Đinh tiếp tục kiểm tra camera hành lang gần nhà vệ sinh, nhưng phát hiện ống kính đã bị xoay lên trần nhà, chỉ ghi lại âm thanh, trong đó có một tiếng kêu khẽ, rất giống giọng của Tiểu Thất.
Người bưng cà phê tới cũng bị điều tra ngay, không phải nhân viên thật của khách sạn, mà chỉ giả dạng bằng cách mặc đồng phục!
Đó là tất cả những gì Chú Đinh kịp thu thập được.
Từng chi tiết, từng dấu hiệu, đều cho thấy Lâm Tiểu Thất... rất có thể đã bị bắt cóc.
Hoắc Duật Sâm không thể tới hiện trường, lúc này chỉ biết đứng chôn chân trong thư phòng, lòng như lửa đốt.
Anh nghiêm giọng hỏi: "Bây giờ chú đang làm gì?"
Chú Đinh báo lại, ông đã tìm khắp nơi mà vẫn chưa thấy Lâm Tiểu Thất.
Hiện toàn bộ camera ở các lối ra vào khách sạn đều đã được kiểm tra. Không phát hiện xe lạ rời đi, cũng không thấy cô rời khỏi toà nhà.
Nghĩa là… cô vẫn đang ở trong khách sạn.
Nhưng khách sạn này cao hàng chục tầng, lại có nhiều khu vực không nằm trong tầm giám sát, muốn tìm một người không dễ chút nào.
Chú Đinh nói đã báo với cụ Chung, và bên cụ đã điều thêm người hỗ trợ tìm kiếm.
Cảnh sát cũng đang trên đường đến, có lẽ chỉ vài phút nữa sẽ có mặt.
Cuối cùng, chú Đinh áy náy nói: “Xin lỗi cậu chủ, cậu đã giao Tiểu Thất cho tôi, vậy mà tôi lại…”
“Không phải lúc này.” Hoắc Duật Sâm ngắt lời.
Giờ chưa phải lúc để truy cứu trách nhiệm. Hơn nữa, với sự cẩn trọng và chuyên nghiệp của chú Đinh, ông thật sự không có sai sót gì.
Điều quan trọng nhất bây giờ, là tìm được cô.
Cúp máy, Hoắc Duật Sâm đứng bên cửa sổ, cau mày nhìn ra ngoài.
Nếu là bắt cóc, thì thủ phạm là ai?
Một cô gái như Lâm Tiểu Thất, tính cách hiền lành, không phải kiểu người dễ đắc tội với ai.
Khả năng đầu tiên, là kẻ có tên “Phù Mộng”, người bị cô nghi ngờ đạo tranh của mẹ. Có lẽ đối phương biết cô đang điều tra, nên ra tay trước để bịt đầu mối.
Nếu là vậy, mục đích không phải tiền bạc… mà là bịt miệng. Vậy thì tình huống của cô rất nguy hiểm.
10
0
3 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
