TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 50
Chương 50: Gặp lại Văn Nghiễn Chi

Vương Tập biết rõ giữa hai người họ, vị hôn phu và vị hôn thê này vẫn còn nhiều khúc mắc chưa hóa giải, liền chủ động tránh sang một bên.

Trong ánh xuân, chỉ còn lại nàng và Lang Linh Tịch. Nhưng giữa hai người không có những cái ôm chia tay như các đôi tình nhân bình thường, cũng chẳng nắm tay lưu luyến. Chỉ là một khoảng cách trống trải, lạnh lùng.

Lang Linh Tịch lên tiếng: “Không ngờ nàng sẽ tới tiễn ta.”

Vương Hằng Cơ hờ hững đáp: “Dù sao thì ngươi cũng vì nhà ta mà dốc sức, tiễn ngươi là nên làm.”

Hắn bật cười, ngầm hiểu: “Thật chỉ vì lý do này?”

Vương Hằng Cơ thoáng ngẩn người, đây là lần đầu tiên nàng thấy hắn cười, nụ cười lạnh nhạt, xa xôi tựa sương tuyết trên đỉnh núi.

Nàng cứng nhắc trả lời: “Đương nhiên là vậy.”

Hắn nhẹ nhàng nói: “Ừ, thế thì tốt rồi.”

Hai người không còn gì để nói nữa, cứ thế chìm vào yên lặng thật lâu, chiều tà xuống dần, thời khắc khởi hành đã gần kề.

Dẫu sao trước đây họ vẫn đối chọi gay gắt, lúc này nàng chỉ coi hắn như thuốc giải, thật chẳng thể giả bộ ra dáng tình nồng ý thắm được.

Chẳng qua cũng chỉ là một cuộc chia ly bình thường, nếu mọi việc ở Giang Châu thuận lợi, rất nhanh sẽ đoàn tụ.

Vương Tập là người đầu tiên bước lên xe ngựa.

Lang Linh Tịch cũng tới lúc phải lên đường, trước khi bước đi, hắn quay lại nhìn nàng lần cuối, ánh mắt vừa lạnh lùng lại vừa dịu dàng, như nhìn thấu vào tận linh hồn nàng.

“Hằng Hằng, nàng phải chờ ta trở về.”

Giang Châu nằm ở hiểm địa Trường Giang, là cửa ngõ quan trọng tiến vào Giang Đông, từ xưa đã là vùng đất tranh giành ác liệt của các phe phái quân sự.

Vốn dĩ thứ sử nơi này là Vương Sùng, một người thuộc gia tộc họ Vương, nhưng tính tình tàn bạo, hành động quái đản, tùy tiện sát hại tù binh, khiến dân lưu lạc khắp nơi nổi dậy. Hoàng đế Tư Mã Hoài vì vậy mới phái Vương Tập đến bình định.

Trước đây Vương Tập chỉ giữ vị trí chỉ huy cấm quân trong cung, không có thực quyền trong tay. Lần này cuối cùng cũng có cơ hội bước ra chiến trường chém gϊếŧ, chuẩn bị thể hiện tài năng, tích lũy uy tín quân sự cho thế hệ kế tiếp của Lang Nha Vương thị.

Sáng sớm, Vương Hằng Cơ tới từ đường thắp hương khấn nguyện, mong nhị ca thuận lợi đoạt lại Giang Châu, bình an trở về.

Sau đó nàng ngồi xe mây tới các trang viên và ruộng đất của gia tộc ở thành Kiến Khang, thay cha bệnh nằm giường kiểm tra sổ sách, thu tiền tô, hoàn thành các công việc thường ngày.

Trên đường trở về bỗng gặp một nam tử chặn xe, y phục xộc xệch, bụi bặm đầy mình, có vẻ đã đợi rất lâu.

Vương Hằng Cơ tưởng là tá điền bị ức hϊếp hay thiếu tiền công, bèn cách rèm xe mây nhẹ giọng hỏi: “Ngươi có oan tình gì sao?”

Người nọ mặc áo đơn sơ, đầu đội mũ trùm kín mít, cúi gằm mặt xuống đất, đứng yên như tượng đất, chẳng hé môi nửa lời.

Thị vệ tưởng y muốn gây chuyện, vừa định tiến tới tháo mũ trùm rồi đuổi đi thì bị Vương Hằng Cơ ngăn lại, nàng nghĩ có thể người này có nỗi khó xử không tiện nói ra, bèn một mình mời y tới tửu lâu gần đó.

Nam tử thấy xung quanh không còn ai nữa mới chậm rãi tháo mũ xuống, lộ ra một khuôn mặt thư sinh nho nhã.

Y lấy ra một gói thuốc bọc giấy dầu từ chiếc sọt tre mang theo bên mình, giọng nghẹn ngào nói: “Hiền đệ Trịnh Hành, cuối cùng ta cũng gặp được đệ rồi, ta đến đưa thuốc cho đệ đây.”

Vương Hằng Cơ ngẩn người mất một nhịp, sau đó mới phản ứng kịp, “… Văn huynh.”

Ngày ấy tại bãi cỏ, khi nàng đột nhiên phát bệnh ngất xỉu, Văn Nghiễn Chi không biết nàng có thuốc bên mình, liền vội vã cưỡi ngựa về chỗ bà bà, chạy rách cả đôi giày mới mang thuốc về.

Nhưng đã muộn một bước, Trịnh Hành đã bị người Lang Nha Vương thị đưa đi rồi. Văn Nghiễn Chi đi theo người nhà họ Vương tới dịch quán muốn dâng thuốc, lại bị nhị ca nàng đuổi ra ngoài.

“Sau đó ta chỉ đành đợi bên ngoài trang viên Vương gia, quả thật trời không phụ lòng người, hôm nay cuối cùng cũng đợi được hiền đệ tới đây. Bệnh của đệ đã khỏi chưa? Những thứ thuốc này hãy mau uống ngay, bà bà nói nếu chậm thì sẽ không kịp nữa.”

15

0

3 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.