TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 44
Chương 43: Đại phu Giang Châu

“Người đâu, đuổi hắn ra ngoài!”

Nói xong, hai vệ binh không cần phân trần đã kéo Văn Nghiễn Chi đi, không cho y cơ hội giải thích lấy một lời.

Văn Nghiễn Chi bị vứt ra ngoài như đồ rác rưởi, ngã sấp xuống đất bùn nhão nhoẹt.

Y siết chặt nắm đấm, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, dù là người có tính khí hiền hòa đến đâu cũng không chịu nổi sự sỉ nhục này.

Hào môn, rốt cuộc có biết lý lẽ là gì không?



Trong phòng ấm áp, đế sư cùng Nhị công tử Vương thị thay nhau canh giữ bên giường Vương Hằng Cơ, y quan và gia nhân đều lặng lẽ chờ ở bên ngoài, cầu mong cửu tiểu thư mau chóng tỉnh lại.

Đôi mắt khô khốc của Vương Hằng Cơ khẽ chớp, nàng dần tỉnh lại từ trong mộng cảnh hỗn độn, “Phùng ma ma, Hứa Chiêu Dung lại tới nữa à?”

Vương Tập và mọi người đưa mắt nhìn nhau, Phùng ma ma nào chứ, tiểu muội đang nói mê sảng rồi.

Vương Tập lo lắng bước tới, thử trán nàng, “Cửu muội, là nhị ca đây, muội tỉnh táo chút nào, nhìn xem nhị ca nào.”

Vương Hằng Cơ ngơ ngác một lúc, l*иg ngực như bị đè nặng, rồi đột ngột tỉnh táo trở lại. Nàng ngồi bật dậy, ôm ngực cố ép mình nôn ra, nhưng lại chẳng nôn được gì.

“Cửu muội!” Vương Tập vội gọi người mang trà an thần, vừa giúp nàng vỗ lưng, “Muội thấy không khỏe chỗ nào, nói với nhị ca, đại phu đều đang chờ sẵn đây.”

Vương Hằng Cơ sốt ruột, “Nhị ca, hắn cho muội ăn cái gì rồi, nhanh giúp muội nôn ra đi, nếu không thì không kịp nữa!”

Vương Tập càng thêm nghi hoặc, mơ hồ đoán ra hắn mà nàng nói là ai, “Cửu muội, muội đâu có ăn gì, nhị ca còn chưa cho muội uống thuốc mà, đừng lo.”

Vương Hằng Cơ lắc đầu nguầy nguậy, từng câu từng chữ như vỡ vụn: “Không... hắn đã cho muội ăn rồi… lúc muội hôn mê… hắn thừa cơ…”

Vừa dứt lời, khóe mắt nàng bất chợt lướt qua người đang đứng ở góc phòng, khiến tim nàng khựng lại, toàn thân như đông cứng tại chỗ.

Lang Tinh Tịch hơi nghiêng đầu, trong mắt thoáng hiện ánh sáng tối tăm như vực sâu, giọng nhẹ như gió: “Hằng Hằng, thấy không khỏe ở đâu? Để ta giúp nàng nôn ra nhé?”

Vương Hằng Cơ lập tức cứng đờ.

Trước đây hắn đã từng cảnh cáo nàng không được qua lại với nam nhân khác, nàng không nghe. Hôm nay hắn cố ý trả đũa.

“Không sao, chỉ là muội gặp ác mộng.” Nàng nói, cố giữ bình tĩnh.

Vương Tập nổi giận mắng: “Đều do tên hàn môn khốn kiếp kia! Đúng ra vừa nãy phải chém chết hắn mới phải!”

Chắc chắn chính tên hèn mọn ấy đã xâm phạm và trêu ghẹo cửu muội, khiến nàng hoảng loạn đến mức thần trí thất thường thế này.

Nhưng Vương Hằng Cơ thì lại không rảnh bận tâm đến những lời oán trách kia, nàng chỉ để tâm đến Lang Tinh Tịch, lòng đầy lo lắng, sợ rằng nàng đã bước qua ranh giới tử thần, còn hắn thì sẽ lấy mạng Văn Nghiên Chi để tế trời.

Ánh mắt Lang Tinh Tịch thoáng hiện sự khinh bỉ, như đang hỏi nàng: Ngươi muốn ta ra tay với Văn Nghiễn Chi? Hay không muốn?

Hai người đối đầu trong thầm lặng, khí tức giằng co.

Sau khi Vương Tập mắng xong, liền nói: “Gọi đại phu vào đi.”

Đại phu là danh y nổi tiếng từ Giang Châu, vốn được Vương Tập mời đi cùng để đề phòng bất trắc.

Hắn hiểu rõ, lần trước cửu muội cố tình thoát khỏi hắn để tự mình đến Giang Châu mời đại phu, hôm nay chính là lúc để nghiệm chứng sự thật.

Hắn không muốn tin rằng thân thể muội muội có vấn đề. Dù trong lòng còn do dự, nhưng giữa Lang Tinh Tịch và cửu muội, hắn vẫn chọn tin tưởng muội mình.

Hắn đem cả tiền đồ của Vương thị ra đánh cược, đứng về phía muội muội để nghi ngờ Lang Tinh Tịch. Canh bạc này quá lớn, chỉ mong cửu muội không phải vô cớ làm loạn.

Vương Hằng Cơ ngẩng đầu lên, đây là vị danh y mà nhị ca nàng đích thân mời về từ Giang Châu. Ông ta tinh thông y dược và giải độc, phẩm hạnh thanh liêm, tuyệt đối không thể ăn nói bừa bãi.

“Phiền tiểu thư đưa tay, lão phu xin phép bắt mạch.”

13

0

3 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.