TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Chương 5: Quái vật

Dẫn đường cấp C... chẳng trách mấy lão già kia “nỡ” đưa cô vào trong đó.

Lý Nghiệp âm thầm tăng tốc, không nói thêm với Quý Trầm Yên câu nào.

Đêm tối trong rừng mang theo sự âm u rợn người, sương mù như đang nuốt chửng chất diệp lục trên từng phiến lá, biến tất cả những mảng xanh lục, xanh thẫm, xanh nhạt, xanh non... thành một màu xám lạnh lẽo.

Cảnh tượng ô nhiễm trước mắt rõ ràng đã nghiêm trọng hơn, trên lá cây bám một tầng nấm mốc trắng xóa.

Những người anh em phía sau không cần lo gì, nếu quái vật là do người thường dị biến thì họ có thể đối phó dễ dàng.

Nhưng nếu là dị biến từ lính gác, thì dẫn đường trong lòng hắn... sẽ trở thành mồi nhử vô cùng hấp dẫn.

Mục tiêu... sẽ chuyển sang họ.

Không rõ đã nhảy giữa không trung bao lâu, trong không khí dần dần lan ra mùi tử khí hôi thối. Quý Trầm Yên nhìn xuống vùng đầm lầy bên dưới, thấy toàn là... những bộ xương trắng dày đặc.

Trong hốc sọ, từng con thằn lằn bò tới bò lui, như thể đó là ngôi nhà của chúng.

Quý Trầm Yên đưa tay bịt kín mũi, không tài nào chịu nổi mùi tanh tởm lợm này.

Cấp ba!

Khu vực ô nhiễm cấp ba!

Đây chính là vùng nguy hiểm bậc nhất gần căn cứ.

Lính gác bình thường... căn bản không có mạng để bước chân vào nơi này.

Mồ hôi lạnh túa ra không ngừng trên trán Lý Nghiệp, dị năng của hắn sắp cạn sạch: “Cố gắng lên, sắp đến rồi…”

Thế nhưng lời còn chưa dứt, thân thể hắn đã bị thứ gì đó đập trúng, hung hăng hất bay về phía trước, lăn xa đến bốn năm mét.

Lý Nghiệp: “Khụ!”

Hắn không nhịn được phun ra một ngụm máu, trúng phải đòn cực mạnh.

Thế nhưng ngay khoảnh khắc bị đánh văng đi, Lý Nghiệp vẫn gắt gao ôm lấy cô dẫn đường trong lòng, không để Quý Trầm Yên bị thương tổn.

Lý Nghiệp sợ cô gặp chuyện: “Chạy mau!”

Một đòn của quái vật... lại vừa hay đánh đến ngay cổng chính của nhà ngục STC1489.

Trong cái rủi có cái may.

Quý Trầm Yên thoát khỏi choáng váng do cú va chạm gây ra, nghe thấy tiếng hô của Lý Nghiệp, lập tức đứng dậy.

Cô thở dốc từng hơi, quay người định lao vào bên trong tòa nhà.

Nhưng phía trên là bóng tối dày đặc, giống như mây đen cuộn lại phủ kín đỉnh đầu, từng sợi dây đen như dây leo run rẩy, không ngừng trườn xuống.

Không bao lâu, trên tường nhà ngục STC1489 đã bò đầy thứ quái vật ấy.

Hoàn toàn khác với những giống dây leo hoa hồng mà Quý Trầm Yên từng thấy, từng nụ hoa run rẩy kia cứ như thể có sinh mạng riêng.

Khi hoa hé nở, dịch nhầy nhỏ xuống từng giọt.

3

0

2 tuần trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.