TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 46
Chương 47: Người Sống Sót Sau Vụ Án Đó

Nghe thấy lời boss, cô lắc đầu: “Không biết, mấy bản tin đó để bảo vệ quyền riêng tư của nạn nhân nên đều dùng tên giả cả.”

Nghe vậy, Hứa Bạch khẽ cười một tiếng.

“Vậy thì để tôi nói cho cô biết.” Anh nhàn nhạt nói: “Người đàn ông trong nhà đó cũng họ Hứa.”

Dứt lời, anh đột nhiên ra tay, một chém bằng tay vào sau gáy thầy Vương!

Kèm theo một tiếng “bịch”, thầy Vương co giật một cái rồi ngã thẳng xuống đất.

Người mà vừa nãy còn khiến Khương Tụ Tụ sợ đến mức nằm im như xác chết, lúc này lại bị Hứa Bạch xử lý gọn nhẹ không khác gì đập ruồi.

Bên kia, nghe được câu trả lời của Hứa Bạch, Khương Tụ Tụ không kìm được lộ ra vẻ kinh ngạc.

Người đàn ông trong vụ án diệt môn đó, vậy mà lại trùng họ với Hứa Bạch!

Cô không tin boss nói ra câu đó là tùy tiện.

Anh và gia đình kia nhất định có liên hệ mật thiết.

Vậy thì anh chính là người sống sót trong vụ án đó?

Không đúng, dựa vào tình trạng hiện tại của Hứa Bạch thì anh chắc chắn đã chết rồi, chỉ là dưới dạng linh hồn, còn vất vưởng trong trường học này thôi.

Khương Tụ Tụ suy nghĩ rất nhanh, dần dần, trong đầu cô hiện lên một suy đoán.

Nếu như tất cả những thông tin mà Hứa Bạch nói đều là sự thật thì mục đích của anh không ngoài việc là vì khối huyết ngọc.

Đối mặt với khối ngọc đã phá nát cả gia đình mình, anh nhất định muốn phong ấn lại nó hoặc hủy diệt nó.

Nhưng vì một số hạn chế nào đó, mỗi ngày anh chỉ có thể xuất hiện một lần, thời gian chỉ khoảng năm phút, điều này khiến việc hành động trở nên vô cùng bất lợi.

Vì thế, anh cần một trợ thủ, một công cụ có thể thay anh hoàn thành tất cả mọi việc.

Hiển nhiên, người mà Hứa Bạch chọn chính là cô.

“Đã nghĩ thông chưa?” Hứa Bạch hỏi.

Ánh mắt anh nhìn chằm chằm Khương Tụ Tụ, giống như một con rắn phát hiện ra con mồi, không hề nhúc nhích, không bỏ sót bất kỳ biến hóa nào trên người con mồi.

“Huyết ngọc, trong trường còn hai khối, một khối ở căn phòng bị niêm phong nơi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên, một khối khác thì được các quỷ vật trong trường canh giữ.”

Nói đến đây, anh cúi đầu, ghé sát tai cô khẽ nói: “Và tôi có cách để hoàn toàn hủy diệt chúng.”

Nghe tới đây, Khương Tụ Tụ như bừng tỉnh —— quả nhiên là vậy.

Mục đích của anh đúng là khối huyết ngọc trong tay thầy Vương.

Nhưng, tại sao cô lại cảm thấy… Có điều gì đó không đúng lắm…

Rõ ràng vừa mới điều tra ra huyết ngọc, chưa bao lâu, cô đã gặp ngay thầy Vương đang cầm huyết ngọc.

Ngay sau đó, Hứa Bạch lại nói cho cô biết mọi chuyện về anh.

Mọi thứ đều xuất hiện quá nhanh, quá trùng hợp.

Nhưng boss hẳn sẽ không nói sai thông tin, vì những tài liệu đó đều là tự cô tra được, bao gồm cả việc về huyết ngọc, lẫn năng lực của nó, cô đều đích thân chứng kiến.

Còn về việc người trong vụ án kia có thật sự họ Hứa hay không, cô có thể đi hỏi mấy NPC lớn tuổi trong trường để xác minh, cái này anh cũng chẳng cần nói dối.

6

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.