TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12: Tôi Không Thích Bị Lừa Dối

So với một góc băng sơn nhìn thấy trong video trước đó, gương mặt cậu thiếu niên lúc này càng rõ ràng hơn một chút.

Gương mặt đẹp như hoa, đó là ấn tượng đầu tiên của Khương Tụ Tụ về anh.

Chỉ là da của anh quá trắng, hoàn toàn không có sức sống, phối hợp cùng đôi mắt thuần khiết ấy lại khiến người ta có một cảm giác âm u khó diễn tả bằng lời.

Hiện tại, trong lớp học trống rỗng, thiếu niên đang ngồi trên chiếc bàn ở giữa lớp, vô cùng buồn chán nhìn Khương Tụ Tụ.

Thấy Khương Tụ Tụ quay đầu lại, anh còn mỉm cười với cô.

Trông có vẻ rất dễ gần — Khương Tụ Tụ nghĩ thầm trong lòng.

Nhưng cô lại biết rõ đây chỉ là một phần cực nhỏ, không đáng kể trong tính cách của boss.

Và lúc này, thiếu niên có vẻ ngoài ôn hòa vô hại ấy, sau khi nghe cô nói xong lại thu lại nụ cười kia.

“Nhưng tôi cảm thấy… Cô đang nói dối.”

Khoảnh khắc sau đó, bóng dáng anh lóe lên, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt cô!

Khương Tụ Tụ vừa thấy thế, cả người liền run lên, theo phản xạ mà lùi lại nửa bước.

Sau đó, cô cảm thấy sau lưng mình đang tựa vào một vật thể lạnh như băng, cứng ngắc.

Ba ngón tay lạnh toát như rắn nhỏ, chẳng biết từ lúc nào đã bò đến sau cổ của Khương Tụ Tụ, mang theo một luồng lạnh lẽo thấu tận xương tủy.

Đầu ngón tay vòng qua một vòng, cuối cùng vào khoảnh khắc thiếu niên cất lời đã dí sát vào cổ họng của cô.

Cơn đau nhói lan từ lớp da truyền nhanh lên tận đỉnh đầu, nối tiếp theo là cảm giác nghẹt thở dữ dội.

Trong lúc hoảng loạn, Khương Tụ Tụ chưa bao giờ cảm nhận rõ ràng sát ý lạnh lẽo vô tình, phát ra từ người phía sau đến vậy.

Anh thực sự muốn gϊếŧ cô.

Rõ ràng người trước mặt chỉ là một chuỗi dữ liệu mà thôi, rõ ràng trước khi bước vào lớp học, cô còn mang tâm lý vui chơi để nhìn nhận trò chơi này.

Nhưng vào lúc này, Khương Tụ Tụ lại thật sự cảm nhận được một nỗi rùng mình từ tận linh hồn, không thể kiềm chế được.

Mà tất cả những điều này đều đến từ nỗi sợ bản năng đối với cái chết.

“Tôi không thích bị người khác lừa dối.” Thiếu niên cúi đầu, nhẹ giọng nói.

Khi anh nói chuyện, hơi thở mát lạnh phả vào bên tai Khương Tụ Tụ.

Dù cách một lớp vải áo, cô vẫn cảm nhận rõ rệt cơ thể gầy gò căng chặt của anh cùng động tác như sắp hành động bất cứ lúc nào.

Hai người đứng gần nhau đến mức kỳ lạ, đến độ trong lúc hoảng sợ và căng thẳng, trong đầu Khương Tụ Tụ chỉ còn một ý nghĩ duy nhất:

Anh… Gần cô quá rồi a a a!

Ngay cả anh trai cô cũng chưa từng thân mật gần sát cô đến thế này!

Có lẽ là vì đã chấp nhận thực tế là mình sắp chết, đầu óc Khương Tụ Tụ sau khi trống rỗng thì bất ngờ trở nên tỉnh táo.

Sợ thì vẫn sợ nhưng dù sao đây cũng chỉ là một trò chơi, đối phương không thể thực sự làm tổn thương cô.

Chết ở đây rồi thoát khỏi trò chơi chẳng phải là điều cô luôn mong muốn sao?

3

0

1 tháng trước

22 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.