TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Chương 21: Đè lên người y

Tạ Quan Liên không ngờ y lại lạnh lùng như thế, cứ thế nhào xuống ngay trước mặt y, mũ che trên đầu cũng lệch sang một bên.

Nàng ngơ ngác ngẩng khuôn mặt trắng như ngọc lên, ngửa đầu nhìn y.

Thanh niên đứng ngược sáng, vẻ ngoài cấm dục làm cho người ta có một loại cảm giác bại thanh lãnh, biết rõ nàng ngã xuống, còn hỏi nàng: “Thí chủ, có sao không?”

Ngay cả tay cũng không thèm đưa ra đỡ, bễ nghễ từ trên cao nhìn xuống nàng, so với Bồ Tát từ bi được cung phụng trong điện thờ còn tỏ ra từ bi hơn vài phần.

Cứ như cúi đầu liếc mắt đã là sự tôn trọng lớn nhất dành cho nàng.

Tạ Quan Liên hoài nghi y còn ghi thù.

Nhưng nàng nghiêng đầu nhìn chằm chằm y vài lần, tận mắt thấy rõ ánh mắt y từ mông lung chuyển sang hiểu rõ.

Thẩm Thính Tứ như vừa phát hiện nàng vẫn còn đang nằm bò dưới chân mình, có vẻ như bị ngã choáng chưa đứng dậy được, liền cúi người đưa kinh thư qua: “Còn đứng dậy được không?”

Tạ Quan Liên nhìn vào đôi mắt đen tuyền thuần khiết của y, hoài nghi trong lòng giảm bớt, đưa tay đặt lên quyển kinh y đưa.

“Đa tạ pháp sư.”

Nàng chật vật nói lời cảm ơn với y, đến cả đứng cũng không vững, phải vịn vào hòn núi giả bên cạnh mới miễn cưỡng ổn định được thân hình.

Thẩm Thính Tứ cười miễn cưỡng, lạnh nhạt “ừ” một tiếng, vái chào: “Bần tăng còn có việc, không tiện nhiều lời cùng thí chủ.”

Tạ Quan Liên vất vả lắm mới gặp được y, mới nói mấy câu y đã muốn đi, tất nhiên là không muốn.

Nàng tiến lên muốn ngăn y lại, nhưng lại quên mất vừa rồi mình vô ý bị trật mắt cá chân.

Cái bổ nhào này, cả hai người ai cũng không đoán trước được.

Ngay cả Tạ Quan Liên cũng không ngờ, chính mình lại đường hoàng đẩy y ngã vào đống tuyết bên cạnh, cằm còn vô tình tì lên bụng y.

Y ngơ ngác ngã dựa vào gốc thông, quyển kinh trong tay rơi tán loạn khắp nơi, khớp ngón tay rõ nét nắm chặt tuyết dưới đất, đốt ngón tay cong lên ửng đỏ vì lạnh, trong suốt như băng ngọc.

Hàng mi đen khẽ run chậm chạp rũ xuống, đối diện với nàng, cứ như tiểu thư khuê các bị làm nhục, còn “thanh khiết” hơn cả thân phận của nàng.

Tạ Quan Liên nuốt một ngụm nước bọt, không ngờ mình lại đè lên người y.

Cái này...

Chỉ có thể nói, nàng đoán quả nhiên không sai, nam nhân có yết hầu rõ ràng, ở một số phương diện khác cũng nổi bật y như vậy.

Ừm, nàng rất hài lòng.

Mặc dù nàng rất hài lòng với cú “va chạm” vừa rồi, nhưng lúc này nàng không nên nghĩ tới những rung động đó, mà phải cân nhắc xem lát nữa nên giải thích với y ra sao, và cân nhắc rằng có nên giả vờ làm một quả phụ ngây thơ không biết gì hay không.

Là e thẹn, hay dứt khoát không giả vờ nữa?

Tạ Quan Liên nhíu mày suy nghĩ, đột nhiên bên tai vang lên tiếng người nói chuyện.

--------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Cục cưng à, đừng có hài lòng vội, người ta tới để thu phục em đấy, về sau muốn chạy cũng chạy không thoát.

5

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.