TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 28
Chương 28

Nhưng còn chưa kịp kết nối, lòng bàn tay cô bỗng chốc trống không điện thoại đã bị giật mất!

Cùng lúc đó, một vật lạnh lẽo, cứng rắn đột nhiên chạm vào eo sau của cô.

Cả người cô cứng đờ, nỗi sợ hãi dâng trào.

Từ trong bóng tối phía sau, một khuôn mặt dần dần lộ ra một người đàn ông với đôi mắt sắc lạnh, nhạt màu.

Gương mặt hắn rõ ràng rất anh tuấn, nhưng lại mang theo một vẻ âm trầm tà ác, khiến Lê Thê Thê cảm thấy rợn người, tựa như có một sinh vật ẩm ướt nào đó đang chằm chằm nhìn mình không buông.

Ngay giây tiếp theo, Lâm Kha chậm rãi ghé sát tai cô.

“Kỳ gia gọi cô, lên xe đi.”

Giọng nói hắn ôn hòa, nhẹ nhàng đến mức khó tin.

Nếu không phải vì khẩu súng trong tay Lâm Kha đang chĩa thẳng vào eo cô, chỉ riêng chất giọng êm dịu này thôi cũng đủ khiến Lê Thê Thê tưởng rằng hắn là một quý ông lịch lãm, nhã nhặn bậc nhất.

Phản kháng là chết, chạy cũng là chết.

Lê Thê Thê từ tốn giơ hai tay lên khỏi vai, ra hiệu đầu hàng, ngoan ngoãn gật đầu với Lâm Kha.

“Được rồi.”

Lê Thê Thê mở cửa bước lên xe, một cơn gió lạnh mang theo bông tuyết lùa vào trong, nhưng may mắn là hệ thống sưởi trong xe đã bật ở mức tối đa. Cô phủi những bông tuyết vương trên vai, sau đó đóng cửa xe lại.

Ghế sau vô cùng xa hoa, êm ái và thoải mái đến mức khó tin.

Lê Thê Thê ngồi ngay ngắn, vừa xoa tay vừa cẩn thận nở một nụ cười lấy lòng, chào hỏi Kỳ Kiêu Dã.

“Kỳ gia, thật trùng hợp… lại gặp anh rồi.”

“Không trùng hợp, tôi đang đợi cô.”

Kỳ Kiêu Dã cúi mắt nhìn bàn tay nhỏ nhắn của Lê Thê Thê, chỉ bị gió lạnh lướt qua cũng ửng lên sắc đỏ, sau đó đưa vào tay cô một chiếc túi sưởi hình thỏ trắng, mềm mại và ấm áp.

Dễ thương quá.

Lê Thê Thê ôm lấy túi sưởi, nhìn chằm chằm nó một lúc, sau đó quay sang liếc Kỳ Kiêu Dã. Một kẻ ngang tàng bạo lực như hắn, vậy mà lại thích dùng loại đồ vật lông xù đáng yêu thế này sao?

Thật là hiếm thấy!

“Cảm ơn Kỳ gia.”

Cô ôm túi sưởi vào lòng, nhưng khi phát hiện đôi mắt xanh lạnh lẽo của Kỳ Kiêu Dã không chớp lấy một lần, cứ thế nhìn chằm chằm mình, cô theo phản xạ rụt người lại, nhích dần về phía cửa xe.

Hắn không định gϊếŧ người diệt khẩu đấy chứ??

Cơ thể Lê Thê Thê vừa mới ấm lên bỗng chốc lạnh toát, cô lập tức kéo giãn khoảng cách với Kỳ Kiêu Dã, cả khuôn mặt đầy cảnh giác.

“Anh vừa nói… đợi tôi?”

“Ừ.”

10

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.