TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

Ánh trăng tràn ngập chiếc giường bừa bộn, xen lẫn những lời thì thầm ái muội khàn đặc.

Một bàn tay mảnh khảnh trước đây chỉ quen lướt trên phím đàn piano, giờ đây run rẩy vươn ra khỏi mép giường như muốn trốn thoát.

Khoảnh khắc tiếp theo, một vòng tay mạnh mẽ siết lấy eo, kéo cơ thể đang cố giãy giụa đó trở lại.

Giữa những sợi tóc quấn lấy nhau, giọng nam trầm khàn, xen lẫn hơi thở gấp gáp, vang lên bên tai: "Thời Hi, đừng trốn."

"Không muốn..." Tiếng đáp lại run rẩy khôn cùng, tan biến trong làn tin tức tố nồng nặc hỗn độn.

Chàng trai mảnh khảnh bị ghì chặt trên giường nhắm nghiền mắt, giọng yếu ớt thì thầm: "Đau quá, đừng mà..."

Anh chỉ là một beta, tại sao lại đối xử với anh như vậy.

Trong lời cầu xin vô vọng, căn phòng tối tăm, kín mít, chật hẹp, tràn ngập mùi máu tanh và kim loại.

Dấu răng sau gáy vừa sâu vừa tàn nhẫn, chồng chất lên nhau, nỗi đau từ vết cắn ban đầu dần lan ra khắp cơ thể.

"Đừng cắn nữa, tôi không phải omega..."

Sâu bên trong cơ thể như bị xé toạc, cơn sốt cao và đau đớn kịch liệt trước khi phân hóa khiến lục phủ ngũ tạng như đảo lộn.

Kéo theo đó là luồng tin tức tố càng lúc càng đậm đặc tràn vào cơ thể, xé nát thần trí, khiến suy nghĩ dần trở nên hỗn loạn.

Ôn Thời Hi không ngừng co quắp, hai tay nắm chặt, đầu ngón tay ấn sâu vào lòng bàn tay.

Người đàn ông phía sau ôm anh, vùi mũi vào gáy anh hít hà, như để xác nhận thứ tin tức tố vốn không thể tồn tại đó, đầy cố chấp và không ngừng nghỉ.

Giữa màn đêm tĩnh lặng, ngoài cửa sổ bỗng nhiên tuyết rơi.

Cùng với những bông tuyết bay lả tả, một mùi hương thanh khiết như có như không, từ từ tỏa ra từ cơ thể Ôn Thời Hi.

Nhận ra sự thay đổi không thể ngăn cản trong cơ thể mình, khi lý trí chỉ còn là một sợi tơ mong manh, giọng anh run rẩy mang theo lời cầu xin: "Buông tha cho tôi, Khương Quyền Vũ... xin anh..."

Trước sự chống cự bất lực, động tác của người phía sau dần dừng lại.

Sự cuồng bạo ngập tràn căn phòng được luồng tin tức tố vừa xuất hiện này xoa dịu, sự cố chấp điên cuồng cuối cùng cũng dịu lại, dần biến thành nét dịu dàng mê đắm.

Mãi lâu sau Ôn Thời Hi mới dần cảm nhận được, anh được người kia ôm vào lòng, nhịp tim mạnh mẽ của đối phương truyền đến qua l*иg ngực khi hơi thở dần bình ổn.

Từ từ, một cảm giác mềm mại bao phủ lên vết cắn sau gáy.

Một nụ hôn không hề gây tổn thương, chứa đựng sự si mê, nhẹ nhàng đặt lên những dấu răng nơi đã bị cưỡng ép truyền vào vô số tin tức tố.

3

0

1 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.