TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Chương 7

Sau khi Tô Khê đi, Tô Kỳ có chút hồn bay phách lạc, ngay cả người giúp việc bên cạnh nói chuyện cũng không để ý, cuối cùng cũng nặng trĩu tâm sự mà ra khỏi nhà.

Tô Thanh ngồi ở bàn ăn chứng kiến cảnh này, khẽ nhướng mày.

Cháu gái rõ ràng là đang nói dối.

Mà người đứng đầu nhà họ Tô,Tô Khê cũng không giống như đã bị lừa. Có lẽ cô cháu gái vội vã ra ngoài lúc này chính là để đi tìm một "thế thân" cho cậu bạn trai Omega của mình, dùng "thế thân" để đỡ đạn thay cho tình yêu đích thực.

Xem ra chẳng bao lâu nữa, "bậc phụ huynh phản diện" như cô sẽ phải ra mặt để "chia uyên rẽ thúy" rồi.

Sau khi rời khỏi nhà họ Tô, Tô Kỳ lái xe đến trường.

Cô hiện là sinh viên năm hai của trường Đại học C, việc học tương đối nhàn hạ. Cô đi một vòng quanh trường, rất nhanh đã chặn được một chàng trai Omega môi hồng răng trắng ở phía sau thư viện.

Tô Kỳ hai tay đút túi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Omega trước mặt: "Chuyện tôi nói lần trước, cậu suy nghĩ thế nào rồi?"

Cách đó không xa, còn có mấy người bạn xấu của Tô Kỳ đang giúp cô canh chừng.

Omega trước mặt cao 1m79, thân hình gầy gò, mặc một bộ quần áo đã giặt đến bạc màu, có thể thấy gia cảnh không khá giả.

Điểm sáng duy nhất có lẽ chính là khuôn mặt của cậu ta, vừa trong sáng lại vừa quyến rũ, rất dễ khiến người ta muốn ôm vào lòng mà yêu thương, chiều chuộng.

Omega nhìn cô với ánh mắt thờ ơ.

Tô Kỳ bực bội nói: "Chỉ là giả làm bạn trai tôi, giúp tôi đối phó với người nhà một chút, chứ có phải bắt cậu nhảy vào dầu sôi lửa bỏng đâu, sao cậu lại nhìn tôi như vậy? Chẳng lẽ chê ít tiền? Nếu chê ít, tôi có thể thêm tiền."

Omega trước mặt chính là cách mà cô nghĩ ra để đối phó với mẹ mình.

Bạn trai bảo bối của cô có xuất thân bình thường, tính cách lại nhạy cảm yếu đuối, mẹ cô chắc chắn sẽ không đồng ý cho họ ở bên nhau. Vậy thì thà tìm một người có xuất thân tệ hơn trước, để hạ thấp tiêu chuẩn chọn con rể của mẹ.

Thời Trác là trẻ mồ côi, học cùng trường với cô, nhìn kỹ còn có vài phần giống với bảo bối nhà cô, nghe nói cậu ta còn rất thiếu tiền, quả thực là một thế thân hoàn hảo mà ông trời tạo ra cho bảo bối của cô.

Đến lúc đó, chỉ cần Thời Trác phối hợp, tỏ ra càng tồi tệ trước mặt mẹ cô, thì sau này càng làm nổi bật sự tốt đẹp của bảo bối. Đây rõ ràng là một tình huống đôi bên cùng có lợi, Tô Kỳ không hiểu tại sao Thời Trác lại không đồng ý.

Thời Trác lạnh lùng liếc cô một cái, định rời đi.

"Cậu suy nghĩ thêm đi, nếu nghĩ thông rồi thì..." Tô Kỳ giật lấy chiếc điện thoại trong tay Omega, định nhập số của mình vào, để Thời Trác suy nghĩ kỹ rồi gọi cho cô.

Kết quả là điện thoại của Thời Trác quá cũ, cô bấm mấy phím đều bị lag, cuối cùng thì màn hình đen thui luôn.

Tô Kỳ ngẩng đầu lên, ngượng ngùng nhìn cậu.

Thời Trác mặt không cảm xúc lấy lại điện thoại, nhét vào túi, rồi lại định đi.

"Cậu đợi đã!"

Tô Kỳ vội vàng chặn cậu lại, không biết lấy từ đâu ra một tờ giấy nhàu nát, nhanh chóng viết lên một dãy số điện thoại rồi nhét vào tay Thời Trác: "Đây là số của tôi, hai ngày này nếu nghĩ thông suốt thì cứ liên lạc với tôi."

Nói xong, cô chạy đi như bị lửa đốt sau mông.

Cô chỉ cho Thời Trác hai ngày, nếu lâu hơn, mẹ cô sẽ điều tra ra được bảo bối của cô mất.

Tô Kỳ cùng đám bạn xấu của mình kéo nhau đi.

Thời Trác ôm sách đi về phía ký túc xá. Khi đi ngang qua thùng rác, cậu ném tờ giấy mà Tô Kỳ vừa nhét vào tay lúc nãy vào đó.

3

0

1 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.