TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 10: Người tình yêu kiều khó chiều chuộng và máu đến tháng

Trên con đường nhựa lớn dẫn từ núi Cấm đi các tỉnh, Thiệu Thành Nghị đứng dưới bóng đèn đường cũ kỹ bị đám thiêu thân bám lấy bay xung quanh. Hắn đã quan sát Chúc Kỳ Thanh rất lâu. Kể từ lúc cậu nhặt điện thoại của Chúc Bình ở dưới sàn xe lên đến khi cậu suy sụp ngồi dưới chân hắn.

Dưới ánh đèn đường vàng vọt lờ mờ sáng bóng gã đàn ông cao lớn bao trùm lấy thân hình thanh niên nho nhỏ đang đau lòng vì cháu trai nhỏ bị người ta bắt đi mà ngồi bệch xuống mặt đường đầy bụi bặm.

Mắt ưng hờ hững ẩn chứa chút tàn nhẫn nhìn chú chim non bị sóng gió cuộc đời vùi dập đến chẳng gượng dậy nổi.

Đáng thương thật đấy! Nhưng lại không ngoan một chút nào, thật muốn nhốt lại bắt nạt đến khi ngoan ngoãn thì thôi!

Thiệu Thành Nghị liếʍ răng nanh, hắn không nỡ đối xử với người tình yêu kiều khó chiều chuộng của hắn như vậy. Hắn thừa nhận hắn rất dại trai trước mặt cậu, không nỡ khiến người khóc càng không nỡ khiến người ôm ấm ức trong lòng.

Nhưng phải để chim nhỏ chịu đau một chút rồi sau đó hắn vươn tay giúp đỡ thì cậu mới biết đâu mà nơi mình cần dựa dẫm, đừng tùy tiện nhắn tin cho anh trai bỏ trốn sau lưng hắn.

Hắn sẽ chiều chuộng cậu đến hư, để đôi cánh chim khao khát tự do lười đến bay không nổi, để cậu thiếu hắn thì sống không xong.

Vốn dĩ Thiệu Thành Nghị muốn để Chúc Kỳ Thanh như vậy một chút nữa nhưng hắn cảm nhận được nguy hiểm từ núi rừng kỳ bí. Hắn bỗng bế bổng cậu lên, cẩn thận đưa cậu vào ghế sau, ngồi cạnh Chúc Bình đang say đến bất tỉnh nhân sự, sau đó sắp xếp chỗ ngồi cho ông nội đang đứng ngoài xe rồi bảo Trương Văn Hòa chạy về tỉnh S.

Chúc Kỳ Mộng chạy đến trẹo cả chân nhưng vẫn đến không kịp. Cô ta dậm dậm chân bực bội nhìn theo bóng chiếc xe Mercedes mới cóng chạy vυ"t đi trong sương mù ẩm ướt của núi Cấm.

Sau đó cô ta vứt đôi giày cao gót gãy gót vào bụi cỏ ven đường, bụng dưới không hiểu sau lại râm ran đau, trong lòng thì mang ấm ức nhưng vẫn cam chịu quay về chỗ Trình Khắc đang ngồi nghỉ mệt.

Trình Khắc ngồi dưới đất, dáng vẻ ngờ nghệch như trẻ con ba tuổi không biết sạch dơ mà đút tay vào miệng, nào còn bộ dạng oai phong sai khiến phụ bếp khi làm bếp trưởng trong nhà hàng cao cấp.

Chúc Kỳ Mộng đi tới chỗ cũ thấy vậy thì bực bội đá chân vào anh ta:

“Tôi chạy đến gãy cả… Hừ! Thôi bỏ đi! Không có nước! Bộ anh là trâu chết khát hay sao mà không uống nước thì không chịu đi! Đứng dậy đi!”

Trình Khắc vẫn cứ bộ dạng ngây ngốc ấy mà ngồi gặm ngón tay cứ như không nghe Chúc Kỳ Mộng nói gì. Từ khi hai người quen nhau đến nay đây là lần đầu tiên cô ta nói mà Trình Khắc không nghe lời.

Điều này khiến Chúc Kỳ Mộng càng điên tiết đá mạnh vào người anh ta.

Bàn tay đầy vết gặm nham nhở bỗng chụp lấy chân Chúc Kỳ Mộng. Trình Khắc dí sát mặt vào đùi cô ta, mắt nhìn chăm chăm vào vùиɠ ҡíи dưới làn váy đỏ, mê muội nói:

“Mộng Mộng em thơm quá! Thơm quá…”

Chúc Kỳ Mộng nhếch mép, phải như vậy chứ. Hôm nay cô ta đến kỳ nên mùi hương bùa yêu tỏa ra mạnh hơn thường ngày, như thế này thì đàn ông dù có cứng đầu đến đâu nếu hít phải thì cũng răm rắp nghe lời.

Nhưng cô ta không biết rằng, đối với Trình Khắc lúc này mùi máu đến tháng còn hấp dẫn trí mạng hơn cả hương quýt tươi mát.

17

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.