TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25
Chương 6.3: Cày điểm vinh danh

Đêm qua sau khi trở lại lều trại, cô đã đăng một bài về giảm béo đã suy nghĩ sẵn từ trước. – “Điên rồi, cô ấy giảm hai mươi cân thịt trong một tháng.” Vì bài đăng này, cô còn tra cứu không ít tài liệu trước mạt thế, thêm vào vài loại thực đơn giảm béo lành mạnh, phương pháp vận động các loại. Trước mạt thế vật tư sung túc, mọi người sống dư dả, việc hấp thụ quá nhiều thức ăn dẫn đến cơ thể tích mỡ, khiến vô số người mỗi ngày đều cố gắng tìm mọi cách để gầy đi một chút. Tất cả những gì liên quan đến giảm béo đều có thể trở thành chủ đề nóng. Đương nhiên, ở thời đại này, những thứ đó đều không còn hữu dụng. Cô không biết liệu con người ở đầu kia giao diện diễn đàn có cần không. Hiện tại cô đang mò đá qua sông, đợi khi mở khóa được quyền hạn sẽ biết thứ gì được ưa chuộng hơn ở đầu bên kia diễn đàn.

Lúc đăng bài đêm qua, điểm nhân khí của cô đã tích lũy đến hơn năm vạn, kim tâm tán cũng đạt hơn hai vạn bảy nghìn, đủ thấy độ hot của bài đăng trước đó. Hiện tại, điểm nhân khí là bảy vạn hai nghìn, kim tâm tán vừa phá bốn vạn. Độ hot vẫn đang tiếp tục tăng lên. Nếu không đăng bài mới, có lẽ chậm nhất là ngày mốt cô có thể mở khóa quyền hạn để xem phản hồi mọi người dành cho mình rốt cuộc là gì.

Chỉ là khi đạt đến con số này, giao diện cũng không hiện lên thông báo nâng cấp [Cửa Hàng]. Tề Uyển không nhịn được hít vào một hơi: "Không lẽ nâng cấp tiếp theo cần mười vạn điểm nhân khí và 5000 lượt thích sao?" Trừ năm vạn điểm nhân khí và 5000 lượt thích? Như vậy thì đúng là đau lòng thật!

Tạm thời không có đồ vật gì muốn đổi, Tề Uyển quyết định lại thêm chút lửa... Cô sẽ viết về mỹ thực, đây cũng là linh cảm nảy ra khi ăn món mì cán tay mẹ làm tối nay. Nhắc tới mỹ thực, thời kỳ trước mạt thế tuyệt đối có thể gọi là cực thịnh.

Tề Uyển trước tiên dùng điện thoại tra tài liệu, phác thảo ý tưởng rồi bắt đầu cân nhắc tiêu đề. Đối ứng với bài giảm béo trước đó, tiêu đề lần này là – “Người trong giang hồ phiêu bạt, sao có thể không béo lên chứ.” Cô tưởng tượng một chút về cảm giác hạnh phúc của con người trước mạt thế, phần mở đầu nội dung nhắc đến mỹ thực, ăn nhiều mỹ thực thì dễ béo lên, rồi từ từ mở rộng ra giới thiệu một món ăn vặt đặc sản gọi là mì thịt thái sợi. Toàn bộ bài viết bắt đầu giới thiệu về món ăn này. Cô chưa từng ăn qua loại mì này, nhưng tài liệu có hình ảnh trông đặc biệt hấp dẫn. Kết hợp với món mì thịt băm mẹ làm cho cô tối nay, cảm giác hạnh phúc muốn bung nổ lúc ăn thật sự vô cùng tốt đẹp. Cô còn đặc biệt nhấn mạnh thêm một số miêu tả về sắc, hương, vị, cố gắng viết sao cho thật hấp dẫn. Vừa viết vừa nuốt nước miếng, viết đến cuối cùng chính cô cũng thấy đói bụng...

Gõ xong chữ cuối cùng rồi đăng lên, cô thoát khỏi diễn đàn, xoa xoa cái đầu hơi căng tức, đứng dậy sắp xếp ba lô của mình gọn gàng rồi lao lên giường ngủ say.

Sáng hôm sau lúc 4 giờ rưỡi, Tề Uyển bị tiếng đập cửa đánh thức.

"Tiểu Uyển, dậy thu dọn một chút, chúng ta nên xuất phát rồi."

"Biết rồi mẹ!"

Tề Uyển thu dọn đơn giản xong, đeo ba lô lên, miệng ngậm một miếng bánh nén khô, cùng mẹ đi đến địa điểm tập hợp. Người vẫn chưa đến đủ, tất cả những người đã tới đều đang chờ ở đó.

Chờ đợi nhàm chán, Tề Uyển dùng ý niệm mở diễn đàn ra xem.

[Điểm nhân khí phá mười vạn, lượt thích đã đủ 5000, có thể nâng cấp [Cửa Hàng], có nâng cấp không? (Nâng cấp cần trừ 50000 điểm nhân khí, 5000 lượt thích)]

Dòng chú thích chói mắt này làm Tề Uyển thiếu chút nữa không nén được khóe miệng đang cong lên. Nâng cấp [Cửa Hàng] không vội, cô tháo ba lô xuống ôm trước ngực làm vật che giấu, lặng lẽ di chuyển con trỏ, chuẩn bị lướt qua thông báo nâng cấp để nhấn vào nút “Mở khóa” ở phía trên bên phải giao diện.

Đang chuyên tâm thực hiện thao tác nhỏ, cô bất ngờ bị người từ phía sau đẩy mạnh một cái, khiến thân mình đột nhiên lao về phía trước. Kèm theo đó là một tiếng gầm lên giận dữ: "Thứ lòng lang dạ sói, lão tử sao lại sinh ra cái thứ nghiệt chủng như mày!"

"Đinh Liên Phong!"

Tề Ngọc giơ tay, hồ quang lập tức lóe lên trong lòng bàn tay, và ngay giây tiếp theo, bà đã định ném một tia chớp qua đó.

Tuy nhiên, Tề Uyển phản ứng nhanh hơn, cô đột nhiên nhảy tới đè tay Tề Ngọc lại, thấp giọng nhắc nhở: "Mẹ, trung tâm căn cứ cấm đánh nhau."

Đinh Liên Phong chỉ đẩy mạnh cô một cái đầy tức giận chứ không làm cô bị thương. Cũng là do vừa rồi cô quá chuyên tâm nên không né tránh kịp.

Tề Ngọc oán hận thu tay lại, đáy mắt tràn ngập tức giận, nghiến răng nói: "Tốt nhất đừng để tôi gặp ông ở ngoài tự nhiên!"

Đinh Liên Phong lại ngẩn người nhìn chằm chằm mẹ con Tề Ngọc. Chỉ mới mấy ngày không gặp mà hai người đã hoàn toàn thay đổi. Gương mặt vàng vọt đã có huyết sắc, khuôn mặt gầy đến hốc hác cũng hơi đầy đặn lên, lớp da bong tróc trên môi đã biến mất, tuy vẫn còn chút vết nứt nhỏ chưa lành hẳn nhưng sắc môi đã hồng nhuận hơn rất nhiều. Quan trọng nhất là ánh mắt, so với vẻ ảm đạm vô hồn lần trước nhìn thấy, đáy mắt hai người lúc này đã khôi phục lại vẻ đen láy và ánh sáng từng có.

Tề Ngọc vốn rất đẹp, một vẻ đẹp có phần yêu mị. Năm đó hắn vừa gặp đã kinh ngạc như thấy tiên nữ, nên đã thừa dịp bà yếu ớt vì sốt cao mà theo đuổi mãnh liệt, cuối cùng ôm được mỹ nhân về. Chỉ là mỹ nhân xinh đẹp đến mấy mà ngày nào cũng đối mặt thì cũng sinh ra chán ghét. Sau này, theo những ngày tháng gian nan, vẻ đẹp mơn mởn của mỹ nhân dần khô héo vì đói khát quá độ, biến thành một khuôn mặt mà hắn không muốn nhìn lại lần thứ hai, thậm chí có lúc hắn đã quên mất Tề Ngọc từng đẹp như thế nào. Vừa rồi đột nhiên liếc mắt qua, hắn lại mơ hồ thấp thoáng thấy được một tia kinh tâm động phách như lần đầu gặp gỡ năm nào.

2

0

1 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.