TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Một cái tròng mắt 200, miễn bàn trả hàng.

Chương 7: Một cái tròng mắt 200, miễn bàn trả hàng.

Ma đầu heo trong mắt hung quang chớp động, lộ ra miệng đầy răng nanh, nồng đậm hơi thối trong miệng gã thổi quét vào mặt.

" Ta cảm thấy hai tròng mắt của ngươi tựa hồ có vẻ không tồi . "

Gã lè lưỡi, liếm liếm khóe miệng khô nứt nẻ của chính mình.

【 Lâm Ân San giá trị-10】

【 đinh! Nguy cơ gia tăng đến 91%】

Lâm Ân biết rõ, hiện tại chỉ cần mình rụt rè, kia ma đầu heo tất nhiên sẽ không hề kiêng kị mà ra tay với hắn.

" Ta? "

Lâm Ân nghiêng đầu sang nơi khác, bình tĩnh mà nhìn qua gã.

Sau đó ngay dưới ánh mắt hung lệ nhìn chăm chú của ma đầu heo kia, Lâm Ân chậm rãi duỗi ra ba ngón tay, ngay trước hắn mặt, vươn vào trong vành mắt của mình, từng chút từng chút mà móc tròng mắt của chính mình ra.

Chi—— chi——

【 đinh! Kí chủ sinh mệnh tổn thất! 】

【 đinh! Kí chủ khí quan thiếu thốn! 】

Vài giây đồng hồ về sau, Lâm Ân đặt viên tròng mắt vẫn còn bốc hơi nóng của chính mình kia vào trong lòng bàn tay, hốc mắt trống rỗng máu tươi chảy đầm đìa, vù vù mà bốc hơi nóng.

【 ma đầu heo San giá trị -20! 】

Nhưng hắn vẫn là mặt không đổi sắc.

" Một viên 200 khô lâu xu, nếu như không xứng đôi được, miễn không trả hàng. "

Cái kia ma đầu heo ngốc trệ.

Hắn thật không ngờ, nhân loại trước mặt này nhìn như suy nhược, lại có thể như thế ngoan lệ mà ngay trước mặt chính mình, móc ra tròng mắt của bản thân.

Lúc hắn bị cái kia người nhặt rác móc ra tròng mắt khi, cũng phải thống khổ mà kêu rên một hồi lâu.

Mà hắn ta vậy mà còn có thể bảo trì trấn định.

【 đinh! Nguy cơ giảm xuống đến 50%】

Ánh mắt của hắn chớp động.

Hắn đã có chút hoài nghi, tiểu học đồ này của Huyết Cứ khả năng đã bị Huyết Cứ đổi thành khâu lại quái.

Nếu như thật là người bình thường, tuyệt đối sẽ không thể nào có thể trấn định như vậy mà đối mặt với hắn.

" Ngươi… ta đây không muốn, ta muốn nhãn cầu của chính mình. "

Hắn nặng nề mà khàn khàn nói.

【 đinh! Nguy cơ giảm xuống đến 45%】

Lâm Ân biểu lộ bình tĩnh, tiện tay đem tròng mắt của mình lại lần nữa nhét lại trong vành mắt của mình, yên tĩnh mà ngồi trở lại trên ghế, Lâm Ân vươn tay vào trong lồng ngực của mình.

" Cái này ngược lại là thật sự có. "

Sau đó ngay tại dưới cái nhìn chăm chú khiếp sợ của ma đầu heo.

Lâm Ân từ trong lòng ngực lấy ra một viên nhãn cầu cực đại vẫn còn dính huyết nhục, viên nhãn cầu kia vẫn còn chuyển động.

Lạch cạnh——

Cái kia ma đầu heo thoáng cái đứng lên, chấn động nói:" Cái này...... Cái này......"

Không sai!

Gã liếc một cái liền nhận ra, đó chính là viên nhãn cầu mà lão thái bà kia đã móc xuống của gã, nhưng mà tròng mắt của mình tại sao sẽ ở chỗ của nhân loại học đồ này!

Lâm Ân đặt nhãn cầu lên trên quầy, lẳng lặng nói:" Buổi sáng hôm nay gặp được một vị bà lão có lòng tốt, cái này là đồ chơi bà ấy tặng cho ta. "

【 ma đầu heo San giá trị -30! 】

Ma đầu heo gắt gao nhìn chằm chằm viên nhãn cầu trên quầy kia, một giọt một giọt mồ hôi lạnh chảy từ cái cổ heo đầy lông của gã xuống dưới lưng.

Bởi vì gã là phi thường biết rõ người nhặt rác kia có bao nhiêu đáng sợ.

Lấy thực lực của mình, cứ như vậy đơn giản mà đã bị người nhặt rác kia móc xuống nhãn cầu, mà nếu như đối phương muốn, cũng tất nhiên có thể tiện tay lấy xuống đầu của gã.

Mà người nhặt rác kia...... vậy mà đưa nhãn cầu của mình cho nhân loại suy nhược này? !

Gã càng ngày càng cảm thấy nhân loại học đồ này không tầm thường.

Không.

Thậm chí đã có chút kinh khủng.

Bởi vì gã nhìn không thấu nhân loại này sâu cạn.

【 đinh! Nguy cơ giảm xuống đến 20%】

Ma đầu heo do dự mà nhìn chằm chằm Lâm Ân, nói: " Lão thái bà đưa cho ngươi đồ vật...... Ngươi dám tùy tiện đưa lại cho ta? "

Lâm Ân thản nhiên nói: " Không phải cho, là bán, một viên 200 khô lâu xu, giá thị trường. "

Hắn thật sự một chút cũng không sợ?

Ma đầu heo theo dõi hắn, nghĩ muốn tìm ra sơ hở.

Chẳng lẽ giữa hắn và người nhặt rác kia kỳ thật có thân cận quan hệ?

【 đinh! Cảm giác nguy cơ giảm xuống đến 10%】

Rầm rầm——

Cái kia ma đầu heo lấy từ trong lòng ngực ra một cái túi tiền, đổ một lượng lớn khô lâu xu lên trên quầy.

Gã nhìn Lâm Ân chằm chằm, nói: " Tốt, ta mua. "

Lâm Ân trấn định mà thu những tiền xu kia vào trong quầy hàng, sau đó một lần nữa mang găng tay và khẩu trang lên, lại lấy ra một cái tròng mắt, thản nhiên nói:"Thành giao, ngươi muốn làm ở chỗ này, hay là đi với ta tới bàn giải phẫu. "

" Nơi đây. " Đầu heo quái chém đinh chặt sắt nói.

Huyết Cứ bàn giải phẫu, chỉ cần là cư dân trong u hồn ngõ, sẽ không có một người nghĩ muốn đi lên.

" Tốt. "

Lâm Ân nhàn nhạt mà cầm lấy dịch cốt đao, nói: " Tựa lên trên quầy, gối đầu lên trên mặt bàn, nếu như có đau, có thể kêu lên. "

Đầu heo quái cười lạnh mà dữ tợn nói: " Ta sẽ sợ đau? "

Phốc——

Lâm Ân uống một ngụm rượu tinh, phốc mà phun lên trên lưỡi đao máu chảy đầm đìa.

Đầu heo quái lập tức không nói.

Đốt ngọn nến lên, sau khi hơ đi hơ lại lưỡi đao ở trên lửa mấy phút.

Lâm Ân híp hai mắt, cầm lấy đao, từng bước từng bước mà lại gần cái đầu heo kia.

33

2

5 tháng trước

4 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.