TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Chương 5

Nói chưa xong đã chìm vào giấc ngủ sâu.

"Sở Chiêu?" Quý Ngôn thấy cậu im lặng, ngẩng đầu nhìn phát hiện cậu đã ngủ say.

[Tôi cũng có thể dạy cậu, tại sao cậu không tìm tôi mà lại nhờ người khác?]

Quý Ngôn lặng lẽ nhìn Sở Chiêu đang say ngủ, trầm mặc suy nghĩ.

Đêm đã khuya, chiếc camera gắn góc trần phòng cũng đã tắt đèn báo.

Trong bóng tối, có bóng người lặng lẽ dịch lại gần.

Một bóng đen mảnh khảnh đến bên giường Sở Chiêu, nhẹ nhàng vén chăn cậu lên. Một chiếc lưỡi nóng hổi mang theo hơi thở gấp gáp luồn vào, mạnh mẽ cuốn lấy đầu lưỡi cậu, răng nanh khẽ cắn môi, làn môi mỏng vốn mím chặt vì ngủ say cũng dần biến dạng vì bị mυ"ŧ mạnh.

Một đêm dài dần trôi qua.

Gần đây mỗi sáng tỉnh dậy Sở Chiêu đều thấy môi hơi đau, cậu tưởng mình bị nhiệt miệng nên cũng chẳng để tâm.

Kết thúc vòng loại sân khấu đầu tiên, Sở Chiêu được thăng lên lớp B, điều đó khiến cậu rất vui, trước ống kính luôn miệng cảm ơn không ngừng.

“Em được lên lớp B, thật lòng rất biết ơn Hạ Ca đã hướng dẫn tôi, cậu ấy đã giúp đỡ em rất nhiều. Sau này em sẽ càng cố gắng hơn nữa để không phụ kỳ vọng của mọi người.” Sở Chiêu nói đơn giản nhưng chân thành, ánh mắt nghiêm túc.

Bình luận hiện trên màn hình livestream:

[Cố gắng thật đáng yêu, mẹ yêu con!]

[Là ý chỉ của vợ cả kìa.]

[Muốn mặc váy cưới ghê.]

[Tiểu Chiêu cố lên nha, ông xã tiễn em đi debut rồi đó.]

Đến lúc Hạ Ca phát biểu cuối buổi, cậu ta chỉ nói: “Sở Chiêu, tôi cũng cảm ơn cậu.”

Tiếng Trung của cậu ta không mấy trôi chảy: “Cậu dạy tôi tiếng Trung, dạy hát...”

“Sở Chiêu, tôi rất thích cậu.”

Bình luận:

[Anh ấy cố ý đấy, cố ý thật đấy. Nói mấy câu đơn giản như vậy mà bảo không hiểu là ai tin nổi.]

[Thích đến mức muốn kết hôn luôn ấy chứ.]

[Á á á, couple của tôi là thật đấy, thật trăm phần trăm luôn!]

[Không ngờ nữ chính lại là anh ấy... nhưng mà tôi ủng hộ!]

Sở Chiêu nghe xong, chỉ vì câu cảm ơn vụng về kia mà mỉm cười khẽ gật đầu.

Sau đó, vài người lần lượt phát biểu cảm nghĩ.

Cuối cùng, máy quay chuyển sang Quý Ngôn – cũng là người được xác định làm center cho bài hát chủ đề.

Cậu ta nói: “Cảm ơn các thầy cô đã cho em hạng A...”

Sau đó cậu ta lại nói vài câu nữa, đôi mắt đào hoa cong cong ánh lên cảm xúc dịu dàng: “Ngoài ra, tôi muốn cảm ơn bạn tôi là Sở Chiêu. Cậu ấy rất quan tâm tôi, trong ký túc xá lúc nào cũng chủ động ở bên an ủi tôi khiến tôi thấy thoải mái và dễ ngủ hơn nhiều.”

Bình luận hiện trên màn hình:

[Quý Ngôn, tỉnh táo lại đi, đó là chồng người khác đấy!]

[Hóa ra Sở Chiêu là của Quý Ngôn? Trả người cho bọn tôi!]

[Cậu ấy ôm lấy tôi rồi, tim tôi như bị đập tan, quá xứng CP với bé Chiêu nhà tôi!]

[Lúc nãy tôi thấy được góc máy cận, không biết ai để ý chưa, khi Quý Ngôn cúi đầu nói lời cảm ơn, cánh tay của cậu ấy rõ ràng là siết lại!]

[Người phía trước ơi, tôi đã đi xem rồi, thật đấy! Nắm tay thật đấy!]

Sở Chiêu thì trông vẫn dửng dưng, như thể chẳng nghe thấy gì. Nhưng khi cúi đầu bước xuống, cậu vẫn mỉm cười và giơ tay chạm nhẹ vào tay Quý Ngôn.

[Liệu Quý Ngôn có đang âm thầm giúp mình giành được thiện cảm khán giả?]

Sở Chiêu thì không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy đó là một người bạn tốt.

Giai đoạn ghi hình cho bài hát chủ đề cũng nhanh chóng kết thúc.

Cậu nhận được thông báo sẽ tham gia ghi hình một chương trình tạp kỹ.

Quý Ngôn thì đi quay quảng cáo nên không tham gia cùng chương trình này, vì vậy kỳ ghi hình hai người không trùng lịch.

Khi đến điểm quay, Sở Chiêu gần như không có bạn quen đi cùng.

Chương trình tạp kỹ này gồm 12 học viên tham gia, được chia thành ba phần. Phần đầu tiên là trò chơi theo nhóm – mỗi nhóm hai người, chia cặp.

Khi chia nhóm, Sở Chiêu đi vòng quanh thì phát hiện ai cũng đã có người quen. Một đám nhỏ tuổi hơn hoặc bằng cậu túm tụm lại, rất nhanh đã tạo thành các cặp ổn định.

Sở Chiêu đứng ngây người tại chỗ, đan tay vào nhau, có chút lạc lõng mà nhìn xuống đất. Mười hai người, trừ cậu ra thì ai cũng đã có đôi.

[Thế nên, cũng không có gì lạ...]

Đang nghĩ vậy, cậu bỗng thấy phía trước xuất hiện thêm một đôi chân. Người kia hơi nghiêng đầu nhìn cậu, khi thấy cậu ngẩng lên thì ánh mắt cũng dao động trong thoáng chốc.

Lăng Quyết đứng ngay bên cạnh, vẻ mặt điềm tĩnh nhìn cậu.

Rồi họ không nói gì, tự động đứng cùng một nhóm.

2

0

2 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.