Chương 1
Cho cô đại lễ
Chương 1: Cho cô đại lễ
“Thu thu, cậu tìm tớ?” Hạ Sơ kéo lễ phục dài đẩy cửa ra, giọng còn chưa nói hết đã thấy có hai người quấn lấy nhau trên giường.
"Ưm…… Chính Tu, nhẹ chút, đau…...." Âm thanh mị hoặc này là Nam Nhược Thu nói?
Hạ Sơ ngơ ngác đứng yên tại chỗ, nhất thời vẫn chưa tiêu hóa hết sự tình vừa nhìn thấy.
Bạn trai cô lại cùng bạn thân tốt nhất của cô mây mưa trên giường!
Nam Nhược Thu đôi chân thon quấn lấy hông của hắn, Thịnh Chính Tu khuôn mặt đầy mồ hôi.
“Hạ hạ……” Nam Nhược Thu vươn bàn tay trắng nõn lên bộ ngực rắn chắc của người đàn ông, như muốn đẩy ra, nhưng động tác này lại khiến hắn ta không muốn tách ra.
“Sơ nhi?” Thịnh Chính Tu ánh mắt có chút mơ hồ, nhìn người dưới thân, rồi lại nhìn Hạ Sơ.
“Thịnh Chính Tu, đây là bất ngờ anh muốn cho tôi sao? Đúng là một bất ngờ lớn!” Hạ sơ chỉ cảm thấy dạ dày đau nhói, vươn tay tát mạnh một cái.
Hôm nay là lễ trưởng thành cô tròn mười tám tuổi, người đàn ông này tối hôm qua còn nói lời ngon tiếng ngọt, nói sẽ cho cô một bất ngờ lớn, bất ngờ này đúng là rất lớn!
“Hạ hạ, xin, xin lỗi, là Chính Tu anh ta một hai muốn…… Tớ, tớ có giãy giụa nhưng không được……” Nam Nhược Thu trong mắt rưng rưng, rõ ràng cô biết chuyện này cô cũng là người sai, vậy mà còn ra bộ dạng điềm đạm đáng yêu.
Hạ Sơ chưa bao giờ thấy ghê tởm hơn hôm nay, “Người đàn ông này tôi từ bỏ, anh được tự do.” Cô cố nén bi thương lạnh lùng nói, nói xong đạp cửa bước ra ngoài.
“Sơ nhi!” Cô nghe được trong phòng truyền đến giọng của Thịnh Chính Tu, sau đó cô chạy rất nhanh.
Không để ý trong mắt Nam Nhược Thu xẹt qua ý vị, Hạ Sơ, trò hay chỉ mới bắt đầu.
Vừa ra cửa, nháy mắt nước mắt cô trào ra, cô chạy đi, là vì cô không muốn thấy hình ảnh dơ bẩn đó.
Cô còn chưa kịp thương tâm thì có hai người nhào tới, Hạ Sơ bị hai người đàn ông kéo vào một căn phòng.
Đột nhiên bị bắt cóc làm Hạ Sơ chân tay luống cuống, “Buông tôi ra, các ngươi là ai? Dám làm càn người của Hạ gia!”
Người đàn ông trên mặt cười dâm tà, khiến cô ngậm miệng lại. “Hạ tiểu thư, tôi khuyên cô vẫn nên ngoan ngoãn nghe lời, thì lát nữa tôi sẽ thương hương tiếc ngọc, nếu không cô chịu không nổi đâu."
Những người này ở hành lang? Hạ Sơ dùng hết sức giãy giụa, dư quang quét đến chỗ Hạ Nhụy Nhụy đang đứng.
Mắt cô đột nhiên hiện ra một tia hy vọng, “Ô ô!!”
Người kia là một thiếu nữ mặc váy công chúa dài màu hồng nhạt, đi tới chỗ cô, khóe môi treo lên nụ cười ngọt ngào: “Chị, hưởng thụ thật tốt nha."
Hạ Sơ giống như hiểu ra, thân thể càng ngày càng mềm nhũn, cảm giác trong người nóng ran, cô bị người ta hạ thuốc!
Trong đầu cô lóe lên ly champagne, rồi nhớ đến tin nhắn của Nam Nhược Thu, khiến cô thương tâm chạy ra ngoài, rồi đột ngột xuất hiện hai người đàn ông.
Thì ra tất cả là do bọn họ tính kế, cô bị người kéo vào phòng, người đàn ông sáp lại gần tai âm thanh ghê tởm: "Trước tiên cởi quần áo của cô, chụp với chúng tôi vài tấm chơi." Nói rồi liền cầm di động chụp vài tấm bờ vai ngọc nửa lộ của cô, quần áo lôi thôi.
“Mày chơi trước, tao đi đóng cửa.” Một người đàn ông khác hướng tới cửa đi ra.
Hạ Sơ biết chính mình sắp không xong, đi tới cầm lấy đèn bàn, hướng tới người đàn ông đập xuống.
Nhìn cửa sổ đang mở, nơi này là lầu một, cô không nghĩ gì liền nhảy xuống.
Nhưng thân thể càng ngày càng mềm nhũn, cô biết chính mình không kiên trì được bao lâu, chỉ biết phải cố liều mạng chạy về phía trước để trốn.
Nơi này là sân sau của lâu đài cổ, hẻo lánh ít người, Hạ Sơ cảm thấy có lẽ mình sẽ không được cứu, thì bất ngờ đầu cô đụng vào lòng ngực của ai đó.
“Cứu, cứu tôi!”
31
0
5 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
