0 chữ
Chương 21
Chương 21
A Lệ nhận lệnh rời đi, trong lòng âm thầm siết chặt nắm tay.
Nàng nhất định phải nắm chắc cơ hội này để cô nương nhìn mình bằng con mắt khác!
Mục tiêu lớn nhất của nàng chính là khiến A Mật, cái con tiện nhân suốt ngày nói xấu nàng bị đuổi khỏi bên cạnh cô nương!
Đại nha hoàn hầu hạ cô nương, đương nhiên phải là người có chủ kiến, có năng lực, có bản lĩnh như nàng, chứ không phải cái loại suốt ngày lải nhải những điều vô nghĩa, cuối cùng ngay cả an nguy của cô nương cũng không bảo vệ được!
A Lệ siết chặt tay, hừng hực khí thế rời khỏi Du Viện.
Đêm đó, Trương Loan sắc mặt khó coi, ôm Trương Mi Thọ đi thẳng đến Tùng Hạc Đường, nơi ở của Trương lão gia. Tống thị cũng dẫn theo Triệu ma ma cùng đồng hành.
Trương lão gia không có ở nhà, mà Trương lão phu nhân lại có thói quen ngủ sớm, bị đánh thức giữa đêm, tâm trạng cực kỳ khó chịu.
Đến khi nhìn thấy cả nhà nhị phòng cùng một đám nha hoàn, bà tử đứng chật kín ngoài sảnh, bà liền sa sầm mặt, bực bội nói: “Rốt cuộc là chuyện gì mà gấp gáp đến thế? Không thể chờ đến mai rồi nói sao?”
Có biết là đang ảnh hưởng đến giấc ngủ của bà không?
“Mẫu thân,” Trương Loan trầm giọng, ánh mắt kiên định. “Tục ngữ có câu có thù oán không để qua đêm, nhi tử này tính tình nóng nảy, chờ không được, Trăn Trăn chân cũng không thể chờ được.”
"Cái gì mà thù với không thù… Việc này thì liên quan gì đến chân của Tam nha đầu?" Trương lão phu nhân nghe mà chẳng hiểu gì, cau mày hỏi.
“Mẫu thân đừng vội.” Trương Loan vẫn ôm chặt nữ nhi trong lòng, giọng điệu bình tĩnh nhưng kiên quyết. “Đợi đại ca bọn họ tới, ngài sẽ rõ.”
Trương lão phu nhân nhíu mày liên tục.
"Ngươi còn gọi cả nhà lão đại tới?"
Trương Loan gật đầu một cách chắc nịch: "Đúng vậy."
Trương lão phu nhân vừa định trách hắn làm to chuyện, lại nghe giọng nói mềm mại của tiểu nữ hài vang lên: "Phụ thân, nên gọi cả tứ đệ và ngũ đệ tới nữa."
Trương lão phu nhân: “...”
Trương Mi Thọ nghĩ rằng, trong những tình huống như thế này, điều tối kỵ nhất chính là giả vờ hòa thuận trước mặt hài tử.
Hạc Linh và Duyên Linh cần phải nhìn rõ sự thật.
Tống thị đứng bên cạnh, trầm giọng nói: “Đã sai bà tử đưa đi rồi.”
Khuôn mặt nhu mỹ của bà lạnh lẽo tựa băng sương, trong lòng vẫn chưa hết kinh hãi.
Khi phu quân báo kết quả cho bà, toàn thân bà chợt lạnh toát, mồ hôi lạnh ứa ra.
Nàng nhất định phải nắm chắc cơ hội này để cô nương nhìn mình bằng con mắt khác!
Mục tiêu lớn nhất của nàng chính là khiến A Mật, cái con tiện nhân suốt ngày nói xấu nàng bị đuổi khỏi bên cạnh cô nương!
Đại nha hoàn hầu hạ cô nương, đương nhiên phải là người có chủ kiến, có năng lực, có bản lĩnh như nàng, chứ không phải cái loại suốt ngày lải nhải những điều vô nghĩa, cuối cùng ngay cả an nguy của cô nương cũng không bảo vệ được!
A Lệ siết chặt tay, hừng hực khí thế rời khỏi Du Viện.
Đêm đó, Trương Loan sắc mặt khó coi, ôm Trương Mi Thọ đi thẳng đến Tùng Hạc Đường, nơi ở của Trương lão gia. Tống thị cũng dẫn theo Triệu ma ma cùng đồng hành.
Trương lão gia không có ở nhà, mà Trương lão phu nhân lại có thói quen ngủ sớm, bị đánh thức giữa đêm, tâm trạng cực kỳ khó chịu.
Có biết là đang ảnh hưởng đến giấc ngủ của bà không?
“Mẫu thân,” Trương Loan trầm giọng, ánh mắt kiên định. “Tục ngữ có câu có thù oán không để qua đêm, nhi tử này tính tình nóng nảy, chờ không được, Trăn Trăn chân cũng không thể chờ được.”
"Cái gì mà thù với không thù… Việc này thì liên quan gì đến chân của Tam nha đầu?" Trương lão phu nhân nghe mà chẳng hiểu gì, cau mày hỏi.
“Mẫu thân đừng vội.” Trương Loan vẫn ôm chặt nữ nhi trong lòng, giọng điệu bình tĩnh nhưng kiên quyết. “Đợi đại ca bọn họ tới, ngài sẽ rõ.”
Trương lão phu nhân nhíu mày liên tục.
Trương Loan gật đầu một cách chắc nịch: "Đúng vậy."
Trương lão phu nhân vừa định trách hắn làm to chuyện, lại nghe giọng nói mềm mại của tiểu nữ hài vang lên: "Phụ thân, nên gọi cả tứ đệ và ngũ đệ tới nữa."
Trương lão phu nhân: “...”
Trương Mi Thọ nghĩ rằng, trong những tình huống như thế này, điều tối kỵ nhất chính là giả vờ hòa thuận trước mặt hài tử.
Hạc Linh và Duyên Linh cần phải nhìn rõ sự thật.
Tống thị đứng bên cạnh, trầm giọng nói: “Đã sai bà tử đưa đi rồi.”
Khuôn mặt nhu mỹ của bà lạnh lẽo tựa băng sương, trong lòng vẫn chưa hết kinh hãi.
Khi phu quân báo kết quả cho bà, toàn thân bà chợt lạnh toát, mồ hôi lạnh ứa ra.
8
0
3 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
