0 chữ
Chương 29
Chap 29: Kéo mặt nạ
Ngày hôm đó, các diễn đàn học sinh lại bùng nổ thêm một lần nữa.
Tài khoản ẩn danh tung ra loạt bài viết dài kèm các bức ảnh cũ của An Tư Ngọc thời cấp hai — những bức ảnh bị chỉnh sửa, cắt ghép một cách tinh vi. Trong đó, An Tư Ngọc bị vu cáo là từng bắt nạt bạn học, lợi dụng thân phận tiểu thư An gia để thao túng hội học sinh.
Bên dưới, phần bình luận dồn dập:
— “Quả nhiên là tiểu thư nhà giàu kiểu mẫu, mặt ngoài thì thành tích học tập xuất sắc, mặt sau lại là thủ đoạn như vậy!”
— “Tội nghiệp cho Chu Thanh Nghiên. Đến cả tình bạn cũng bị đem ra lợi dụng.”
— “Hèn gì luôn được giáo viên thiên vị như thế. Có hậu thuẫn từ gia đình tài phiệt thì muốn gì mà chẳng có.”
An Tư Ngọc ngồi trong phòng học, sắc mặt vẫn điềm tĩnh. Nhưng cô có thể cảm nhận rõ những ánh mắt bàn tán từ các bạn học xung quanh.
Chu Thanh Nghiên ngồi cách đó không xa, ánh mắt luôn lặng lẽ, tỏ ra đầy lo lắng nhìn về phía cô, như thể mình cũng chỉ là nạn nhân bất lực.
Giả tạo.
An Tư Ngọc khẽ siết bàn tay dưới gầm bàn.
Mấy ngày nay, liên tục là những chiêu bẩn thỉu như vậy. Đúng như trong nguyên tác, Chu Thanh Nghiên luôn biết cách khơi dậy lòng thương hại từ người ngoài để làm vũ khí sắc bén nhất tấn công nữ phụ An Tư Ngọc.
Nếu như trong nguyên tác, đến tận khi Chu Thanh Nghiên quay về từ nước ngoài mới dần dần ra tay, thì hiện tại, cô ta lại chọn cách ra đòn sớm hơn, tàn nhẫn hơn.
Lần này, cô ta muốn bức An Tư Ngọc phải sụp đổ ngay từ trong trường học.
⸻
Đêm hôm đó, biệt thự Lưu gia.
Lưu Phong vừa nhận được bản báo cáo mới nhất từ người của mình.
Hắn tựa lưng vào sofa, ánh mắt tối đi:
— “Rốt cuộc cũng giở mặt rồi à, Chu Thanh Nghiên.”
Lưu Phong từ đầu vốn vẫn giữ thái độ quan sát tất cả ván cờ, nhưng càng nhìn càng thấy thú vị. Người con gái hắn từng có cảm tình ngày xưa giờ lại đang lộ ra bộ mặt hoàn toàn khác.
Nếu như trước kia hắn từng mê đắm vẻ dịu dàng yếu đuối đó, thì giờ đây, hắn chỉ thấy thứ giả tạo trơn tuột không chút cảm xúc.
Bởi vì hiện tại, ánh mắt hắn đã dừng lại trên một người khác: An Tư Ngọc.
Cô gái ấy mạnh mẽ, kiêu ngạo, có bản lĩnh chịu đựng nhưng tuyệt nhiên không yếu đuối cầu xin bất kỳ ai.
Thứ mà Lưu Phong luôn khát khao chính là cảm giác chinh phục — chiếm lấy một người phụ nữ như vậy hoàn toàn, mới là thứ khiến hắn không thể buông bỏ.
⸻
Ngày hôm sau, Lưu Phong chủ động hẹn gặp An Tư Ngọc.
Trong phòng VIP tại một quán cafe sang trọng, hai người ngồi đối diện nhau.
Không giống như những lần gặp trước đó, hôm nay Lưu Phong không còn dùng chiêu trò quyền lực, cũng không ép buộc cô lựa chọn.
Hắn chỉ yên lặng nhìn cô rất lâu, rồi bất ngờ mở lời:
— “Vì sao cô luôn giữ khoảng cách với tôi như vậy?”
An Tư Ngọc hơi cau mày.
— “Chẳng phải rất bình thường sao? Tôi với anh vốn dĩ chẳng có quan hệ gì.”
Lưu Phong mỉm cười, giọng trầm thấp:
— “Cô thật sự nghĩ tôi giúp cô vì quyền lực ư? Nếu chỉ là quyền lực, An gia sụp đổ hay không vốn chẳng ảnh hưởng gì đến tôi.”
An Tư Ngọc không trả lời.
Trong lòng cô lúc này phức tạp hơn bao giờ hết.
Cô biết rõ — Lưu Phong từng có tình cảm với Chu Thanh Nghiên. Trong nguyên tác, hắn là người đứng sau chống lưng cho nữ chính khi cô ta ra nước ngoài.
Nhưng hiện tại, tất cả những gì Lưu Phong đang làm lại chỉ hướng thẳng về cô.
Cô không hiểu. Thực sự không hiểu nổi sự thay đổi này đến từ đâu.
Lưu Phong lại cúi sát, ánh mắt đen sâu như vực thẳm:
— “Tôi đã từng lầm tưởng, rằng mình yêu cái vẻ ngoan hiền dịu dàng kia… Nhưng sau cùng, thứ khiến tôi thực sự không dứt ra được lại chính là bản lĩnh kiêu ngạo của cô.”
— “An Tư Ngọc, cô càng chống cự, tôi lại càng muốn chiếm trọn cô.”
An Tư Ngọc cắn nhẹ môi, lòng hỗn loạn đến siết chặt.
Cô chưa từng tin tưởng hắn hoàn toàn. Và cũng chưa dám thả lỏng phòng bị.
Nhưng sự thật là… đối diện với ánh mắt ấy, trái tim cô đang dao động.
⸻
Trong bóng tối, một cuộc chiến thầm lặng vẫn đang tiếp diễn.
An Tư Ngọc biết rõ — cô không được phép gục ngã. Dù là trước Chu Thanh Nghiên hay trước Lưu Phong.
Tài khoản ẩn danh tung ra loạt bài viết dài kèm các bức ảnh cũ của An Tư Ngọc thời cấp hai — những bức ảnh bị chỉnh sửa, cắt ghép một cách tinh vi. Trong đó, An Tư Ngọc bị vu cáo là từng bắt nạt bạn học, lợi dụng thân phận tiểu thư An gia để thao túng hội học sinh.
Bên dưới, phần bình luận dồn dập:
— “Quả nhiên là tiểu thư nhà giàu kiểu mẫu, mặt ngoài thì thành tích học tập xuất sắc, mặt sau lại là thủ đoạn như vậy!”
— “Tội nghiệp cho Chu Thanh Nghiên. Đến cả tình bạn cũng bị đem ra lợi dụng.”
— “Hèn gì luôn được giáo viên thiên vị như thế. Có hậu thuẫn từ gia đình tài phiệt thì muốn gì mà chẳng có.”
An Tư Ngọc ngồi trong phòng học, sắc mặt vẫn điềm tĩnh. Nhưng cô có thể cảm nhận rõ những ánh mắt bàn tán từ các bạn học xung quanh.
Giả tạo.
An Tư Ngọc khẽ siết bàn tay dưới gầm bàn.
Mấy ngày nay, liên tục là những chiêu bẩn thỉu như vậy. Đúng như trong nguyên tác, Chu Thanh Nghiên luôn biết cách khơi dậy lòng thương hại từ người ngoài để làm vũ khí sắc bén nhất tấn công nữ phụ An Tư Ngọc.
Nếu như trong nguyên tác, đến tận khi Chu Thanh Nghiên quay về từ nước ngoài mới dần dần ra tay, thì hiện tại, cô ta lại chọn cách ra đòn sớm hơn, tàn nhẫn hơn.
Lần này, cô ta muốn bức An Tư Ngọc phải sụp đổ ngay từ trong trường học.
⸻
Đêm hôm đó, biệt thự Lưu gia.
Lưu Phong vừa nhận được bản báo cáo mới nhất từ người của mình.
Hắn tựa lưng vào sofa, ánh mắt tối đi:
Lưu Phong từ đầu vốn vẫn giữ thái độ quan sát tất cả ván cờ, nhưng càng nhìn càng thấy thú vị. Người con gái hắn từng có cảm tình ngày xưa giờ lại đang lộ ra bộ mặt hoàn toàn khác.
Nếu như trước kia hắn từng mê đắm vẻ dịu dàng yếu đuối đó, thì giờ đây, hắn chỉ thấy thứ giả tạo trơn tuột không chút cảm xúc.
Bởi vì hiện tại, ánh mắt hắn đã dừng lại trên một người khác: An Tư Ngọc.
Cô gái ấy mạnh mẽ, kiêu ngạo, có bản lĩnh chịu đựng nhưng tuyệt nhiên không yếu đuối cầu xin bất kỳ ai.
Thứ mà Lưu Phong luôn khát khao chính là cảm giác chinh phục — chiếm lấy một người phụ nữ như vậy hoàn toàn, mới là thứ khiến hắn không thể buông bỏ.
⸻
Ngày hôm sau, Lưu Phong chủ động hẹn gặp An Tư Ngọc.
Trong phòng VIP tại một quán cafe sang trọng, hai người ngồi đối diện nhau.
Hắn chỉ yên lặng nhìn cô rất lâu, rồi bất ngờ mở lời:
— “Vì sao cô luôn giữ khoảng cách với tôi như vậy?”
An Tư Ngọc hơi cau mày.
— “Chẳng phải rất bình thường sao? Tôi với anh vốn dĩ chẳng có quan hệ gì.”
Lưu Phong mỉm cười, giọng trầm thấp:
— “Cô thật sự nghĩ tôi giúp cô vì quyền lực ư? Nếu chỉ là quyền lực, An gia sụp đổ hay không vốn chẳng ảnh hưởng gì đến tôi.”
An Tư Ngọc không trả lời.
Trong lòng cô lúc này phức tạp hơn bao giờ hết.
Cô biết rõ — Lưu Phong từng có tình cảm với Chu Thanh Nghiên. Trong nguyên tác, hắn là người đứng sau chống lưng cho nữ chính khi cô ta ra nước ngoài.
Nhưng hiện tại, tất cả những gì Lưu Phong đang làm lại chỉ hướng thẳng về cô.
Cô không hiểu. Thực sự không hiểu nổi sự thay đổi này đến từ đâu.
Lưu Phong lại cúi sát, ánh mắt đen sâu như vực thẳm:
— “Tôi đã từng lầm tưởng, rằng mình yêu cái vẻ ngoan hiền dịu dàng kia… Nhưng sau cùng, thứ khiến tôi thực sự không dứt ra được lại chính là bản lĩnh kiêu ngạo của cô.”
— “An Tư Ngọc, cô càng chống cự, tôi lại càng muốn chiếm trọn cô.”
An Tư Ngọc cắn nhẹ môi, lòng hỗn loạn đến siết chặt.
Cô chưa từng tin tưởng hắn hoàn toàn. Và cũng chưa dám thả lỏng phòng bị.
Nhưng sự thật là… đối diện với ánh mắt ấy, trái tim cô đang dao động.
⸻
Trong bóng tối, một cuộc chiến thầm lặng vẫn đang tiếp diễn.
An Tư Ngọc biết rõ — cô không được phép gục ngã. Dù là trước Chu Thanh Nghiên hay trước Lưu Phong.
5
0
2 tháng trước
4 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
