Chương 134
Chia Tiền, Phát Tài
**Chia Tiền, Phát Tài
Dịch: w8haa**
Đến lúc chia tiền rồi sao? Con mắt của Đường Tam cũng sáng hẳn lên, vui mừng quá đỗi.
Thời điểm bọn họ đi vào gian phòng của Vũ Băng Kỷ, Cố Lý và Trình Tử Chanh cũng đã đến. Trên mặt tất cả mọi người đều đang vui mừng hớn hở.
Độc Bạch xoa đôi bàn tay, cười hì hì nói: "Đại sư huynh, tổng cộng được bao nhiêu? Nhanh chia đi. Ha ha, ta đã không thể chờ đợi được nữa rồi."
Vũ Băng Kỷ cười nói: "Tất cả mọi người đến đông đủ rồi, ta sẽ liệt kê qua một lượt. Lần này chúng ta săn được tổng cộng hai mươi con Yêu thú, trong đó có một con Sáp Sí Hổ thất giai đỉnh phong, một con Sáp Sí Hổ lục giai còn nhỏ, còn lại đều là Yêu thú ngũ giai và ngũ giai trở xuống. Trên người đám Yêu thú này thì thứ có giá trị lớn nhất chính là nội đan của Yêu thú thất giai, sau đó là lân giáp, da, gân, xương cốt cùng với một số vị trí đặc biệt của từng loại Yêu thú. Sau đây ta sẽ nói về số tiền của từng khoản."
"Thịt Yêu thú và xương cốt của chúng thì Học viện đều lấy hết rồi, bởi vì là trực tiếp bán cho học viện, cho nên sẽ có chiết khấu. Học viện sau khi chiết khấu, trả cho chúng ta 70% dựa theo giá thị trường. Nhiều thịt Yêu thú như vậy, nếu như chúng ta bán ra thị trường, thật ra sẽ rất khó để xử lý toàn bộ, bởi vì có quá nhiều thịt. Học viện trực tiếp lấy hết quả thật rất thuận tiện, cho nên ta đã đồng ý."
"Máu của Yêu thú thì đều được giữ lại, sau khi Học viện điều chế xong thì chúng ta sẽ sử dụng để bồi bổ gân cốt. Dùng máu của Yêu thú để rèn luyện thân thể là một loại phương pháp tu luyện tương đối xa xỉ, cũng may là lần này chúng ta có rất nhiều máu Yêu thú. Điều chế chắc hẳn là cần một khoảng thời gian, dù sao đều là làm cho chúng ta đó."
"Những bộ phần còn lại thì đều bán ra đổi thành tiền, tổng cộng là hai mươi tám miếng nguyên tố tệ. Vốn dĩ chỉ có hai mươi bảy miếng, nhưng mà Trấn Trưởng đã đặc biệt cho chúng ta thêm. Dựa theo những lời nói lúc đầu thì chúng ta sẽ chia đều. Mỗi người đến lấy trước năm đồng nguyên tố tệ."
Hắn vừa nói vừa đưa ra một cái túi, sau đó nhẹ nhàng rung cái túi. Ngay lập tức, từng đồng nguyên tố tệ từ bên trong rơi ra ngoài. Sau khi toàn bộ hai mươi tám đồng nguyên tố tệ xuất hiện, sự chấn động của các loại nguyên tố ở trong gian phòng liền trở nên mãnh liệt hơn.
Thật sự là quá nhiều tiền! Ngoại trừ Đường Tam, những người còn lại chưa từng thấy qua nhiều tiền như vậy. Đây không phải là Yêu tệ hay là Linh Tê tệ, mà là Nguyên tố tệ! Sức mua của nguyên tố tệ là vô cùng kinh khủng, dùng để hỗ trợ việc tu luyện có hiệu quả tương đối tốt, bản thân nó chính là một loại bảo vật.
Những đồng nguyên tố tệ này thuộc tính không đồng nhất, có đủ các loại thuộc tính.
"Mọi người hãy lựa chọn đi. Ta chọn nguyên tố tệ có thuộc tính Băng, những loại còn lại các ngươi tự chọn, mỗi người lấy năm đồng trước."
Bốn người vô cùng vui vẻ, mỗi người cầm năm đồng. Về phần thuộc tính của chúng thì cũng không quá quan trọng đối với bọn họ, dùng nguyên tố tệ để tu luyện thật sự là quá xa xỉ, người bình thường không thể nào làm như vậy được.
Sau khi mỗi người đều lấy xong, trên bàn còn thừa lại ba đồng nguyên tố tệ.
Vũ Băng Kỷ nói: "Ba đồng nguyên tố tệ này, Đường Tam, ngươi cầm đi."
"Hả?" Đường Tam sững sờ, nghi ngờ nhìn về phía Đại sư huynh, "Đại sư huynh, sao không lấy cái này mua đồ cho mọi người rồi cùng chia ra?"
Vũ Băng Kỷ lắc đầu, nói: "Không, phần này nên là của ngươi. Ta tin rằng bọn họ cũng sẽ đồng ý với điều này. Trong suốt chuyến hành trình, ngươi chịu trách nhiệm chỉ huy toàn bộ đoàn đội, đến thời điểm gặp phải Yêu thú, nếu không phải có sự chỉ huy của ngươi, phần thu hoạch này đến một phần ba cũng chưa chắc có được. Ngươi đừng vội cự tuyệt! Huống chi người còn dạy ta thủ pháp Vung Tên, lại dạy Cố Lý và Chanh tử Loạn Phi Phong Chùy Pháp. Những thứ này chúng ta đã tiếp nhận, cũng vô cùng cảm kích. Cho nên, ngươi không nên khách khí với chúng ta, không có đề nghị của ngươi, chúng ta sẽ không thể nào có cơ hội rèn luyện như lần này. Ngươi cầm đi."
"Còn có ta, ta cũng học được một chiêu với Tiểu Đường! ---?" Độc Bạch lập tức nói ra, Đường Tam đã đụng vào người hắn, khiến hắn không nói ra mấy chữ Tử Cực Ma Đồng kia.
Đường Tam nói: "Vậy ta cũng sẽ không khách khí với mọi người nữa. Nếu như các ngươi đều đồng ý thì ta sẽ nhận.”
Thật ra trong lòng hắn lại đang thở dài. Đúng là ta đã dạy bảo các ngươi, nhưng trên thực tế, các ngươi cũng không biết rằng thu hoạch thật sự của ta là ở trên người các ngươi. Thật sự là những đứa trẻ thuần khiết! Thật sự thì sự phát triển của các ngươi đều nằm trong kế hoạch của ta. À, ngoại trừ Đại sư huynh.
Tám đồng nguyên tố tệ đối với Đường Tam mà nói cũng là một khoản tiền lớn, cộng thêm số tiền mà hắn đạt được từ Phong Hùng trước kia, hiện tại hắn có cảm giác đai lưng mang cả bạc triệu nha.
Một đồng nguyên tố tệ, tương đương với một trăm miếng Linh Tê tệ, một vạn miếng Yêu tệ. Tất cả đều đổi thành Yêu tệ mà nói, hắn bây giờ tổng tư sản đều vượt qua mười vạn rồi, nói là eo quấn bạc triệu cũng không đủ.
Mọi người thu hồi nguyên tố tệ. Tuy rằng Đường Tam lấy nhiều hơn, nhưng những người khác cũng có năm đồng nguyên tố tệ, đây đã là số tiền quá lớn đối với họ rồi. Trong khoảng thời gian ngắn, bộ dạng của năm người đều là vẻ mặt hớn hở.
"Chừng nào lại đi tiếp vậy Tiểu Đường?" Một câu nói của Độc Bạch khiến cho ánh mắt của tất cả mọi người lại tập trung vào Đường Tam.
Đúng nha! Lúc nào lại đi tiếp? Thu hoạch của lần rèn luyện này thật sự quá lớn rồi. Trừ Đường Tam ra, mỗi người nhận được năm đồng nguyên tố tệ, quan trọng nhất là Độc Bạch và Cố Lý cùng nhau tiến giai. Trước đây, việc tiến giai của hai bọn họ là vấn đề nan giải của toàn bộ Học viện. Còn Trình Tử Chanh cũng tiến giai rồi.
Việc có thể phát triển như vậy là điều mà trước đây bọn họ không hề dám nghĩ tới. Phải biết rằng, Độc Bạch và Cố Lý đều cho rằng cả cuộc đời này họ đều sẽ mắc kẹt tại bình cảnh này, kết quả rằng chỉ trong giây lát đó đã đột phá. Đối với bọn họ mà nói, tuy rằng lần rèn luyện này nguy hiểm trập trùng, nhưng đối lập với nó là thu hoạch vô cùng đáng giá, nếu dùng thành ngữ để diễn tả thì có thể gọi là “Chịu đấm ăn xôi” rồi.
Huống chi, thực lực tăng lên cũng làm cho sự tự tin của bọn họ tăng lên rất nhiều. Dựa theo tốc độ phát triển như thế này, ra ngoài rèn luyện thêm mấy lần nữa là trong tương lai chắc chắn có thể tiếp tục phát triển rồi!
Ánh mắt của Vũ Băng Kỷ cũng hướng về phía Đường Tam, hắn là người duy nhất trong cả đội không tiến giai trong chuyến đi lần này. Đường Tam liên tục tiến giai khiến cho hắn không ngừng hâm mộ. Một khi hắn tiến giai, sẽ khiến cho hắn bước chân vào cấp độ cao giai. Thất giai là một đường ranh giới, chỉ có đạt đến thất giai, mới xem như có được thực lực cường đại.
Đường Tam nói: "Không thể gấp gáp được. Thu hoạch lần này của chúng ta quả thật là rất lớn, sư huynh, sư tỷ đều tiến giai rồi. Trên thực tế, việc các ngươi tiến giai cũng lý do chính cũng không phải là vì hành trình mạo hiểm này, mà chủ yếu là do sự tích lũy trước đây của các ngươi đã đủ nhiều. Các ngươi đều đã mắc kẹt tại bình cảnh này một khoảng thời gian dài, cho nên mới mượn cơ hội này để đột phá. Đối với việc tu luyện, ngoại trừ việc kích thích từ bên ngoài khiến cho tiềm năng được khai phá, sự tích lũy cũng vô cùng quan trọng. Hiện tại việc mà chúng ta cần làm đó chính là tiêu hóa những thứ thu hoạch được từ lần này. Sau khi tiêu hóa xong thì chúng ta mới tính đến việc tiếp theo."
Vũ Băng Kỷ gật đầu, nói: "Tiểu Đường nói rất có lý. Thu hoạch lần này của chúng ta không hề nhỏ, các ngươi cũng vừa mới đột phá, việc cần làm là làm cho cảnh giới trở nên vững chắc, chưa cần phải lo về lần hành động sau. Ta nghe Quan sư phụ nói, thời gian tiếp theo sẽ tổ chức cho các học viên khác lên núi làm nhiệm vụ, nhưng mà chắc chắn sẽ không có chúng ta. Ý của các vị sư phụ là để cho chúng ta trầm lắng lại, củng cố, tích lũy sâu hơn nữa."
Độc Bạch và Cố Lý rõ ràng có chút thất vọng, nhưng cũng không hề phản đối.
Đường Tam mỉm cười nói: "Không bằng như vậy, chúng ta làm một cái tiêu chuẩn. Cố Lý sư huynh, ngươi luyện Loạn Phi Phong Chùy Pháp đến mức có thể xoay tròn thoải mái, nhưng phải đạt chỉ tiêu mười tám lần. Chanh tử sư tỷ ít nhất phải có thể hoàn thành liên tục ba lần cửu chuyển Kim Sí Phi Phong Trảm. Độc Bạch sư huynh, phương pháp tu luyện Tinh Thần Lực mà ta dạy ngươi kia, phải ít nhất đến cấp nhập môn, có thể ứng dụng sơ bộ. Chờ đến khi tất cả mọi người làm được, chúng ta sẽ cân nhắc đến lần rèn luyện tiếp theo, mọi người thấy sao?"
"Ta không có vấn đề." Cố Lý không hề do dự nói. Sau đó mắt hắn khẽ đảo một vòng, nói: "Tiểu Đường, ngươi dạy cho Độc Bạch phương pháp tu luyện Tinh Thần Lực gì thế? Ta có thể học không?" Thì Quang Biến của hắn cũng cần phải có Tinh Thần lực mạnh mẽ để hậu thuẫn đó.
Đường Tam suy nghĩ một chút, nói: "Có lẽ sẽ không được. Phương pháp tu luyện này thích hợp với người chuyên điều khiển Tinh Thần Lực. Độc Bạch sư huynh thử nghiệm còn chưa thành công đấy. Thì Quang Biến của ngươi lại vừa mới tiến giai, cho nên vẫn không nên thử, ta sợ sẽ có tác dụng phụ."
Cố Lý có hơi thất vọng mà nói: "Vậy được rồi, trước tiên ta luyện Loạn Phi Phong Chùy Pháp vậy. Chờ ta luyện thành Loạn Phi Phong Chùy Pháp, trước tiên đi chỉnh đốn tiểu tử Trương Trạch Bân kia, khà khà khà."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
13
0
5 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
