TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 47
Chương 47

Đánh giá: Độ chính xác của máy không đủ, cần thêm phép màu của cao tăng. Thanh niên à, thứ anh thiếu là một cái tâm thật thà đấy!

“Cái gì cơ…”

“Sản xuất vũ khí nhiệt? Lại còn là sản xuất hàng loạt?”

Tô Mặc ngẩn ngơ nhìn dòng mô tả, đầu óc như được reset kiến thức lần nữa.

“Chọn thay đổi hướng nâng cấp!”

Vừa dứt tiếng lẩm bẩm, bảng thuộc tính lại thay đổi:

【Máy tiện laser sản xuất vũ khí nhiệt nhỏ(Hư hại nghiêm trọng)】

Hiệu suất: Siêu nhỏ/Mini/Nhỏ: 360s/720s/1440s

Nâng cấp:

Sửa chữa: 3380

Nâng cấp: 960

Tăng hiệu suất: 350

Thay vật liệu: 1210

...

“Đắt... đắt vãi!”

Nhìn chuỗi con số hù dọa, Tô Mặc không khỏi nuốt nước bọt, dù trong lòng đã có chuẩn bị rằng việc sửa đồ ở thế giới này rất “chát”.

Mà quay đi một vòng nhìn những chỗ khác, Tô Mặc cuối cùng cũng cảm nhận rõ ràng cái gọi là ‘đẳng cấp giàu nghèo’ trong thế giới tận thế.

【Giếng khoan dầu (Hư hại)】

【Cửa hầm hợp kim cấp ba (Trục trặc)】

【Bếp điện từ đơn giản (Hư hỏng hoàn toàn)】

【Pin lithium tổng hợp (Hư hại)】

【Bóng đèn sợi đốt (Hư hại)】

...

Từng món lớn nhỏ, gần như mỗi vật phẩm dưới đất đều có tác dụng, chỉ tiếc là toàn bộ đều hư hỏng.

Nếu có ai lúc này đứng trong bóng tối và nhìn vào ánh mắt của Tô Mặc, nhất định sẽ thấy được... ánh sáng xanh lè lè của chữ “PHÁT TÀI”!

Tô Mặc cảm thấy toàn thân tràn ngập một cảm giác hạnh phúc tột đỉnh, dopamine bắn ra như suối, đến mức... cơn đau cũng bay biến luôn.

“Đúng rồi! Còn cái xe buggy nữa chứ!”

Chỉ cần nghĩ đến cái xe buggy dưới tầng nếu không hư hại nặng, có thể nổ máy chạy luôn, Tô Mặc lập tức cảm thấy toàn thân tràn đầy năng lượng.

Hắn bước nhanh đến chỗ rương báu trắng bạc mà tên quý tộc Kobold đánh rơi. Đây là chiếc rương bạc thứ hai mà hắn thấy kể từ khi tới thế giới này.

Biến dị tắc kè từng khiến người thường đau đầu, nhưng so với cái đám Kobold biết bắn hỏa cầu này, đúng là trẻ con học đòi làm phép.

May thay, vẫn có thu hoạch!

Một tia sáng lóe lên, hai dòng thông báo vang lên trong đầu:

【Ghi chú】: Bạn nhận được Bách khoa tài nguyên (cấp sơ) *1.

【Ghi chú】: Bạn nhận được dao bổ dưa sắc bén *1.

“Ơ? Bách khoa à?”

“Cái này ngon đấy!”

Một cuốn Bách khoa quái vật đã giúp hắn có cảm giác an toàn và cũng là bước khởi đầu để phất lên. Cái thứ này nếu dùng đúng lúc, cực kỳ đáng giá.

Tô Mặc phấn khởi, lập tức mở kho đồ, tìm thấy một cuốn sách bìa cứng y chang cuốn bách khoa quái vật ngày trước.

Nghiền nát và sử dụng Bách khoa tài nguyên, mở ra tính năng quét tài nguyên, chỉ trong chốc lát, hắn đã hiểu hết cơ chế.

Tương tự bách khoa quái vật, mỗi ngày được quét tài nguyên 3 lần, phạm vi 1km quanh người, hệ thống sẽ tự động dò tìm tài nguyên và hiển thị lên giao diện.

Tài nguyên sơ cấp có đủ loại phổ thông như: đá, gỗ, sắt, đồng, lẫn các loại quý hơn như khí gas, lưu huỳnh, mỏ vàng, bạc, muối, diêm tiêu, dầu mỏ...

Một công cụ cực kỳ hữu ích cho giai đoạn đầu phát triển!

Gật đầu hài lòng, Tô Mặc đóng bảng lại, rút dao bổ dưa ra xem.

Tiếc rằng ngoài việc “sắc bén” ra thì chả có tí thuộc tính đặc biệt nào. Cũng chỉ xem như dao bình thường thôi.

“Chỉ cần mỗi cái bách khoa thôi là đủ lời rồi. Dùng được mỗi ngày 3 lần, xài bao giờ cho hết!”

Vừa cầm dao, Tô Mặc xoẹt vài nhát, rạch toạc l*иg ngực tên quý tộc Kobold, rút được mũi thương gỗ ra.

Dù mang danh “người”, cấu trúc bên trong của Kobold khác xa loài người. Qua đột biến, có vẻ chúng đánh đổi khả năng ngửi mùi và di chuyển nhanh, để lấy phép thuật và khả năng dùng công cụ.

“Khoan... mình hạ được hai con thì mới nhận quyền sở hữu di tích…”

“Nghĩa là... tụi nó cũng từng đánh nhau với loài mèo biến dị nào đó, rồi giành được quyền?”

“Lúc chúng đến còn đào bới khắp nơi, chẳng lẽ chúng mang đầu dò laser đi rồi??”

Dấu vết trận chiến trước hiện rõ: lông mèo rơi vãi, vết nổ trên sườn núi, hầm bị tổn hại…

“Mẹ kiếp! Nhất định đã có giao tranh, Kobold thắng, mèo thua. Nhưng không thấy xác mèo, chứng tỏ đồng bọn của chúng quay lại dọn xác rồi!”

“Nếu bọn chúng phát hiện tên quý tộc Kobold biến mất, mò lại đây thì... phiền to!”

Trong khoảnh khắc, Tô Mặc cảm thấy não mình vận hành như CPU đang ép xung. Cảm giác nguy hiểm tăng vọt!

Cảm giác an toàn: -1000.

“Không thể ở lại đây! Dù xe buggy còn xài được, dưới kia toàn nước, cũng không chạy nổi. Ở lại giữ kho báu? Khác gì ngồi chờ chết!”

Nghĩ thông, Tô Mặc bỏ ngay ý định khám phá xe.

Kobold vốn không biết dùng xe, trong mắt chúng cái xe đó chỉ là rác to hơn bình thường.

Rút ra 4 đơn vị gỗ từ kho, mở bảng chế tạo, Tô Mặc cắn răng tiêu 1 điểm sinh tồn, tạo ra một cái thùng gỗ.

Kéo lê thân thể tan nát của tên quý tộc Kobold, Tô Mặc ném vào thùng, rồi quay lại vác thêm cái xác Kobold số một, cho luôn vào chung.

Sau đó, hắn cất toàn bộ cái thùng vào kho đồ, liếc quanh lần cuối, tuy có tiếc của, nhưng đành chấp nhận rút lui chiến lược.

Chọn vài món nhỏ có thể mang theo, Tô Mặc tiến về phía lỗ thông lên mặt đất, định leo lên.

Thấy vết máu còn loang lổ, hắn chợt lóe sáng một kế.

“Kobold giờ không còn mũi tốt nữa. Mình mặc giáp gốm che mùi. Nếu đặt mồi nhử đúng cách, biết đâu lần theo được hang ổ của chúng... rồi tranh thủ cướp lại đầu dò laser, tiết kiệm cả đống điểm sinh tồn!”

Rút ra đám lông mèo đã nhặt được, Tô Mặc rải lên mặt đất, trộn cả vào vết máu.

Nhìn hiện trường “vụ án” đã được “tẩy não kẻ địch” hoàn hảo, Tô Mặc hài lòng, quay về lỗ hầm, nhảy lên bám lấy sợi dây cỏ.

Ép cơ bắp đang đau rã rời phải hoạt động lần nữa, hắn gượng gạo leo lên miệng hầm, trở lại ngọn đồi quen thuộc.

“Gâu~ gâu~!”

Từ phía xa, Oreo, con chó đen của hắn, thấy chủ trở về, sủa to mừng rỡ.

Tô Mặc thu dây cỏ và tấm sắt lại, dọn dẹp sơ bộ dấu vết rồi rải thêm ít lông mèo lên dấu chân Kobold .

“Chỉ có dấu chân mình là không xóa được… mà thôi. Muốn làm sạch đến vô hình, thì phải là thần rồi.”

“Nếu có đứa nào dám lần theo đến đây…”

“Vừa hay, tao đang thiếu người... test vũ khí mới!”

Ánh mắt hắn lóe lên sát khí, rồi lao vυ"t đi như tên bắn, men theo đường cũ về căn cứ.

Chưa tới mười lăm phút, Tô Mặc đã quay lại chỗ hôm trước khoác áo mưa.

“Gâu~ gâu~ u u u…”

Tội nghiệp Oreo chạy tới, rêи ɾỉ đầy tủi thân.

Tô Mặc nhìn phát bật cười, cái mông của Oreo trụi lủi, lông bị cháy sạch, lộ ra cái đít hồng hồng xinh xinh.

2

0

2 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.